🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xem phim xong tiếp theo chính là chuyến leo núi lãng mạn nhất.

Mục Vân Tinh ra khỏi cửa rạp chiếu phim liền đưa hoa hồng cho Thời Giang, Thời Giang nhận lấy: "Mệt sao?"

Những đóa hoa rất to, quả thật có hơi nặng.

Mục Vân Tinh lắc đầu nhìn xung quanh. Trước cửa rạp chiếu phim vẫn còn khá nhiều người, Thời Giang liếc nhìn Mục Vân Tinh đang như một tên trộm, hơi cúi đầu xuống.

Tên trộm Mục Vân Tinh đặc biệt thì thầm vào tai Thời Giang: "Anh cũng phải cầm nó một đoạn đường, nếu không người khác đều nghĩ rằng là anh tặng cho em."

Lúc xem phim là bởi vì bị cô gái hỏi, nếu không hỏi không chừng đã tưởng là do Thời Giang tặng cậu, đây rõ ràng là tấm lòng của cậu mà!

Mục Vân Tinh mất hứng.

Lần đầu tiên cậu tặng hoa, lãng mạn như vậy lại bị Thời Giang cướp mất.

Thời Giang mỉm cười.

Được rồi.

Lưu manh trung nhị có thể không phải là đang dỗ anh, mà là muốn show ân ái.

Lúc đi ra ngoài trời đã tối đen, Thời Giang nắm tay Mục Vân Tinh.

Mục Vân Tinh tuy rằng rất phóng đãng, nhưng có đôi khi lại bởi vì một ít việc nhỏ mà thường rất rụt rè. Cũng không thể nói là rụt rè, cậu cho rằng giáo bá bị nắm tay thật sự là rất mất mặt. Cho nên bình thường khi ở ngoài sẽ không để cho Thời Giang nắm tay, người nắm phải là cậu, nắm về nhà hay như thế nào cũng được.

Vì vậy Mục Vân Tinh nắm ngược lại tay Thời Giang.

Sau khi lưu manh trung nhị lên xe, liền như tên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-la-trai-nghiem-gi/1059945/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mang Thai Là Trải Nghiệm Gì?
Chương 15: Tự động mất tiếng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.