Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường
--------------------------------------------------------
Tuy nói hiện tại Tiết Thiên Vạn vẫn còn rất dính Tổ Kỳ cùng Tiết Giác, thế nhưng cuối cùng cũng coi như không giống trước đây,thấy người khác không chịu liền gào gào khóc lớn lên.
Vì vậy Ông Ngọc Hương kiến nghị để Tiết Thiên Vạn buổi tối ngủ ở gian phòng của bà, như vậy cũng thuận tiện cho Tổ Kỳ cùng Tiết Giác có thể sinh hoạt bình thường.
Tổ Kỳ nghe vậy trầm mặc hồi lâu, nghĩ thầm cậu và Tiết Giác có thể có cái gì để sinh hoạt, nhưng mà câu nói này không nói ra, liền nghe Tiết Giác một tiếng đáp ứng.
"Được, sau này làm phiền mẹ."
Tổ Kỳ sững sờ, đột nhiên quay đầu trừng mắt về phía Tiết Giác.
Trong lồng ngực Tiết Thiên Vạn đang ngủ cảm nhận được động tác của cậu, nhất thời bĩu môi chỉ lát nữa là sẽ khóc lên, Tổ Kỳ nhanh chóng dụ dỗ một hồi, mới đem tâm tư làm ầm ĩ của tiểu tử bóp giết từ trong trứng nước.
"Anh làm cái gì vậy?" Tổ Kỳ tiến đến bên cạnh Tiết Giác, cắn răng thấp giọng hỏi.
"Tôi làm cái gì?" Tiết Giác hỏi ngược lại.
"Đem Thiên Vạn đưa đến chỗ của mẹ có chút không thích hợp đi."
"Không có gì không thích hợp." Tiết Giác nhẹ như mây gió dùng đũa gắp miếng sườn xào chua ngọt bỏ vào trong bát Tổ Kỳ, nói một cách đầy ý vị sâu xa, "Chúng ta còn phải sinh hoạt, không phải sao?"
Tổ Kỳ: "..."Anh là đồ ma quỷ.
Tổ Kỳ vốn là muốn đem Tiết Thiên Vạn đặt ở trong phòng ngủ để tránh khỏi lúng túng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-hai-tu-cua-hao-mon-lao-nam-nhan/617477/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.