Mặc dù đã gần đến tháng năm nhưng khí trời vẫn còn rất lạnh. Hạ Hành tìm một cái chăn cho Phong Dự Thần, ném nó trên ghế so pha. Nhìn độ dài của ghế sô pha thì chắc là Phong Dự Thần ngủ sẽ có chút khó khăn. Hạ Hành lại tìm thêm cho hắn tìm cái bàn chải đánh răng dùng một lần. Đây là đồ tặng kèm hôm trước cậu đi mua đồ.
Hạ Hành đi vào phòng tắm.
Không phải Hạ Hành không muốn tìm cho Phong Dự Thần một bộ quần áo để hắn đổi, nhưng đồ ngủ của cậu có chút chật đối với Phong Dự Thần. Quần lót cũng đều đã cũ, Phong Dự Thần sẽ ghét bỏ, hơn nữa, tuy Hạ Hành không muốn thừa nhận nhưng Phong Dự Thần đại khái cũng không mặc được.
Hạ Hành tắm xong mới phát hiện một chuyện. Cậu không đem quần áo sạch vào để thay, mà quần áo cũ cởi ra liền nhét vào máy giặt. Bởi vì nhà cậu cũ kỹ không phân chia phòng ngủ chính, phòng ngủ phụ nên cả nhà chỉ có một phòng tắm. Cậu vẫn thường thay đồ ngay trong phòng khách.
Đoạn thời gian tình cảm từng trải qua quá ngắn ngủi, hơn nữa còn vô phương chấm dứt. Từ khi đại học tới nay cậu đều thuê nhà một mình, không có kinh nghiệm ở chung với người khác. Nhiều nhất cũng chỉ là ở Vạn Thiên.
Nhưng đối mặt với Vạn Thiên và đối mặt với Phong Dự Thần là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Bình thường vào lúc này, cậu cũng chỉ quấn khăn lông rồi đi ra.
Hạ Hành xoắn xuýt một lúc, cảm thấy đầu óc mình hỏng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-lao-dai-hao-mon/266090/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.