"Cậu thấy tôi thế nào?" Phong Dự Thần ma xui quỷ khiến nói.
Hạ Hành trố mắt ngoác mồm, trong đầu vang ong ong.
"Không phải cậu đã từng thấy sao? Thế nào?" Phong Dự Thần truy hỏi.
"Con mẹ nó." Hạ Hành phản ứng lại, một quyền đánh tới, Phong Dự Thần giữ lấy tay cậu. Đồng thời giống như theo thói quen, một tay khác giơ lên vòng qua eo cậu.
Ý định ban đầu của Phong Dự Thần là sợ Hạ Hành té ngã, nhưng bộ dáng này càng giống như đem cậu ôm vào trong ngực.
Hạ Hành vội giãy dụa, vặn vẹo người.
Phong Dự Thần thẳng thắn ôm chặt lấy cậu, "Bạn cậu nói cậu không thể để người khác chạm vào. Vậy cậu cùng người khác có thể đi đến bước nào?"
Hai cánh tay Phong Dự Thần như bao gang, giam Hạ Hành lại trong người.
"Anh buông tay cho tôi!" Hạ Hành mặt mày hung ác.
"Hôn môi sao?" Phong Dự Thần nhìn thẳng vào mắt Hạ Hành.
Khoảnh khắc đó Hạ Hành hoài nghi Phong Dự Thần muốn hôn mình, nghĩ cũng không muốn nghĩ liền giơ tay đánh một cái vào mặt Phong Dự Thần.
Một cú đấm nặng nề rơi xuống, Phong Dự Thần ngược lại rất thanh tỉnh.
Hạ Hành xả giận xong cũng hoàn hồn lại. Liền nghe Phong Dự Thần ách thanh nói, "Cậu đứng im thì tôi mới nới lỏng tay."
Rõ ràng bị đánh chính là Phong Dự Thần. Hạ Hành như bị ù tai. Giọng nói Phong Dự Thần giống như vang lên trên trần nhà.
Phong Dự Thần quả nhiên buông lỏng tay. Hạ Hành tay chân luống cuống, sửng sốt vài giây, đi tới ghế số pha ngồi xuống.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-lao-dai-hao-mon/266086/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.