"Tôi đã gọi cho ngân hàng khoá thẻ rồi, không cần lo nữa"
Mặc Tần Minh bước tới nói với Dương Linh khi hai người đã trở về nhà. Bây giờ đã mười giờ tối, Dương Linh ngồi trên giường khúm núm vì áy náy khi làm mất chiếc thẻ của anh, cô cúi đầu nói nhỏ.
"Tôi xin lỗi"
Mặc Tần Minh lấy ra trong tủ ra một chai rượi van lớn rồi bước tới ngồi lên ghế. Anh lấy ra hai cái ly lớn rồi rót đầy. Sau đó cầm lên và bước tới gần Dương Linh.
"Muốn uống không?"
Dương Linh nghe anh hỏi liền ngước mặt lên nhìn, ngay lúc này ly rượi van đã ở trước mặt cô. Dương Linh nhẹ nhàng đón lấy từ tay anh rồi uống một hớp.
Vị rượi đã ngập trong miệng cô, trôi tuột xuống cổ họng. Dương Linh cảm thấy rượi này thật ngon liền tỏ vẻ thoả mãn.
"Có ngon không"
ads
Mặc Tần Minh hỏi
Cô gật đầu, anh liền ngồi xuống cạnh cô tiện tay rót rượi thêm vào ly rồi nói.
"Hồi nhỏ tôi từng chứng kiến một vụ tai nạn, người bị đâm đã không qua khỏi, máu chảy đầy đường. Vì cái đó mà tôi đã bị ám ảnh tới bây giờ. Lớn lên tôi liên tục nghĩ trong đầu, rồi không biết mình có chết như thế không, điều đó cứ liên tục ám trong đầu tôi. Đó là lý do khiến tôi sợ hãi vào ngày hôm trước, cảm ơn cô đã bên cạnh tôi ngày hôm đó."
Dương Linh bất ngờ xem chút bối rối. Đây là lần đầu tiên anh tâm sự với cô sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-chong-cu/2602244/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.