Trời đã sáng, Dương Linh đưa mắt lim dim nhìn những vệt nắng bên ngoài cửa sổ. Cả thân thể không một mảnh vải che thân, nửa trên người cảm thấy nhẹ tênh. Cô đưa tay lên vỗ vỗ lấy hai má, biết rõ chuyện hôm qua đã như thế nào, cô bỗng đỏ mặt xấu hổ.
Dương Linh đưa mắt nhìn xung quanh, Mặc Tần Minh đã đi đâu rồi, lúc này nếu như thấy anh cô không biết phải đối mặt với anh làm sao. Ngồi dậy tự nhiên cảm thấy thân dưới mình đau nhức, gắng gượng hết sức để di chuyển vào nhà tắm, nhìn cơ thể của mình trên gương, đầy những dấu vết hoan ái đêm cô. Dương Linh đỏ mặt, nhúng khăn ấm trà sát vào lên da thịt hi vọng nó sẽ mờ đi. Loay hoay một hồi trong nhà tắm, cô mới bước ra ngoài. Trong lúc không biết phải làm gì tiếp theo cô bỗng nghe mùi thức ăn bay phản phất.
Dương Linh từ từ đi xuống bếp, Mặc Tần Minh đang mặc quần áo chỉnh tề, anh khoác thêm một cái tạp dề màu đen. Anh đang nấu món gì đó, trông có vẻ rât chăm chú vào nó, anh đưa tay lau đi mồ hôi còn dính trên mặt.
Thấy cô anh liền mỉm cười, đưa tay vẫy như ra hiệu cô tới đây đi, trông tâm trạng của anh có vẻ thoải mái, vì là đàn ông mà, cảm giác kiềm nén bao nhiêu ngày bỗng được giải tỏa ai mà chẳng thích.
Dương Linh vẫn đần mặt đứng đó, cô khoác một chiếc áo khoác lớn quanh người, hai tay khoanh lại như đề phòng đi tới gần.
Mặc Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-chong-cu/2602213/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.