Buổi sáng hôm nay đối với anh là một niềm vui, mới tỉnh dậy đã thấy khuôn mặt cô vùi trong ngực của mình, cảm giác này thật thích. Mặc Tần Minh đưa tay lên sờ chán cô, đã hạ sốt đi nhiều rồi, đúng lúc Dương Linh mở mắt tỉnh dậy.
Dương Linh lúc này vẫn còn xấu hổ, mở mắt ra đã nhìn thấy mặt anh phóng tận tầm mắt, đang bình thường tự nhiên thấy nóng trong người.
“Vẫn còn nóng, hôm nay em nghỉ làm đi”
Dương Linh gật đầu, bẽn lẽn chui vào trong chăn, Mặc Tần Minh phì cười, vòng tay ôm chặt cả người cả chăn, lăn qua lăn lại, cô khó chịu thò mặt ra.
“ Giám đốc…”
Anh trừng mắt nhìn cô, cô liền hiểu ý.
“Anh…không đi làm sao”
Mặc Tần Minh đưa tay vén mấy sợi tóc vươn trên khuôn mặt cô, sau đó vuốt nó không ngừng
“Không đi, hôm nay anh ở đây với em”
Dương Linh gật đầu, cô chuẩn bị đứng dậy rửa mặt thì bị anh bắt lại kéo vào lòng
“Á” Cô la lên, rất nhanh cô nằm gọn trong vòng tay anh.
“Nằm chút nữa đi” anh cúi xuống, vùi đầu vào ngực cô như làm nũng. Hôm nay anh vui lạ thường
“Dậy đi” Cô đẩy nhẹ anh ra
Mặc Tần Minh vẫn ỷ lại vào người cô, “Không” sau đó nhẹ giọng lại “Còn mệt không” vừa nói vừa lấy tay vuốt ve lên bụng cô.
“Ổn rồi” cô nói nhỏ.
Mặc Tần Minh vẫn nằm đó ôm chặt cô, cả chân cũng đè lên không thương tiếc, không cho phép cô nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-chong-cu/2602206/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.