Sờ lên chán của cô thấy đã hết sốt rồi, dì Dương thở phào nhẹ nhõm, nếu thấy cô không đỡ đi thì Mặc Tần Minh sẽ nhảy cẫng lên mất.
“Cậu chủ nói hôm nay có việc nên không ăn cơm ở nhà, con mau ăn đi”
Dương Linh vẻ mặt buồn rầu, Mặc Thiên đã qua ở cùng Khả Ngân từ sáng chưa về, hôm nay chỉ có mỗi mình cô dùng bữa, bỗng cô vẫy tay ra hiệu ngỏ ý dì Dương hãy ngồi xuống ăn đi.
“Dì ăn với con đi”
Bà lắc đầu, “Vẫn không nên”
Dì Dương trước giờ vẫn luôn như vậy, vẫn luôn lễ nghĩa. Bà luôn ăn sau khi bữa ăn của cả Mặc gia xong, Dương Linh khẽ nhíu mày, cô lại thở dài một tiếng.
“Dì mau ngồi xuống đi, con ăn một mình rất buồn, con sẽ không nói với ai đâu”
Nhìn thấy ánh mắt có chút tội nghiệp của cô, cuối cùng cũng có chút mềm lòng, dì Dương cầm bát đũa ngồi xuống, hai người ngồi ăn với nhau rất vui vẻ.
“Dương Linh đã khỏe chưa dì”
Mặc Tần Minh về tới nhà nhưng không thấy cô đâu liền hỏi dì Dương, bà gật đầu, “Cô chủ đã ổn rồi, sáng giờ ăn rất khỏe”
Mặc Tần Minh mỉm cười hài lòng, cô ốm một phần tại anh, nếu mãi không hết anh cũng không biết làm sao. Ngoài trời vẫn trở lạnh, anh lên phòng tắm rửa.
Trong phòng tối om, hình như cô ngủ rồi, không nhìn rõ nhưng ánh sáng trong phòng đủ thấy cô đang cuốn trọn người trong chăn, Mặc Tần Minh nhẹ nhàng hết mức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-chong-cu/2602201/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.