Edit: FAFOEVER.
Ban đêm hôm ấy, Tang Tri Tửu mơ một giấc mộng kỳ quái.
Trong mộng, nàng quên thân phận chân thật của mình, hoàn toàn đã biến thành kiểu ăn mặc của người kia, mới vừa nhận được danh hiệu đứng thứ ba học sinh trong toàn quốc về biểu diễn đàn violon - Trần Duyệt.
Trong bối cảnh thanh sắc khuyển mã [*], nàng dán vào sau lưng một người, cầu xin nàng lưu lại chính mình.
[*] ta hiểu câu này đại loại như: nhún nhường người khác hoặc là tự hạ thấp bản thân gì gì đấy.
Người kia đầu cũng không quay lại, chỉ có một giọng điệu chất vấn nhàn nhạt vang lên: "Ngươi có cái gì đáng giá để lưu lại?"
Đúng lúc Tang Tri Tửu kinh ngạc, người kia xoay người lại, chính là khuôn mặt Phàn Vụ.
Nhưng ở trong giấc mộng, nàng nhớ không nổi "Phàn Vụ" hai chữ này, chỉ biết là đối phương chính là Mộ Nhất Ninh của nàng.
Mộ Nhất Ninh tiến đến bên người nàng, dùng tay chạm nhẹ lên vành tai, hơi thở như hoa lan truyền đến: "Cho ta thấy một chút thành ý của ngươi chứ?"
Phía sau đó hình ảnh cũng quá hoang đường, thuộc về nội dung hình ảnh bị hạn chế (các bạn hiểu mà (≖ ͜ʖ≖) ). Ngay cả chủ nhân của giấc mộng này là Tang Tri Tửu cũng bị ngăn cách bởi một tầng sương mù dày đặc, chỉ mơ mơ hồ hồ biết đại khái xảy ra chuyện gì.
Thời điểm tỉnh lại, ánh nắng ban mai từ rèm cửa sổ nửa mở chiếu vào, trên trán của Tang Tri Tửu đều là tầng tầng mồ hôi lạnh.
Nàng đột nhiên từ trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-con-cua-alpha-anh-hau/1052185/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.