Sương mù núi lượn lờ ở xa xa. Chim én mùa xuân bay lượn quanh suối nước, không ngừng lao xuống. Tang Hải Thanh để chân trần ngồi trên một hòn đá bên bờ suối. Y hơi ngửa đầu, ánh nắng chiếu nghiêng lên người y.
Một con cá nhảy khỏi mặt suối, nước b.ắ.n lên người Tang Hải Thanh. Y giật mình sửng sốt, đôi mắt hạnh nhân kia nhìn khiến tim Hà Yến Đình như muốn tan chảy.
Gió mát thổi lay cành liễu. Nước suối không ngừng vỗ nhẹ vào mắt cá chân Tang Hải Thanh. Y quay đầu liền thấy Hà Yến Đình đang đi về phía mình. Tang Hải Thanh mất kiên nhẫn nhíu mày: “Sao ngài lại tới?”
Mắt Hà Yến Đình hơi híp lại. Hắn dường như vẫn lạnh lẽo như tuyết trên núi từ trước đến nay. Hắn nhìn Tang Hải Thanh nói: “Ta đến xem Hoàng hậu của ta, chẳng lẽ không được sao?”
Da Tang Hải Thanh trắng nõn như ngọc, sắc hoa lê hơi pha chút phấn tường vi, trông tươi đẹp hơn cả mùa xuân. Y không muốn ngẩng đầu nhìn Hà Yến Đình nên quay phắt đầu nói: “Ta nghe bọn họ nói, ngài đã ép Ám Ngũ đi rồi?”
Hà Yến Đình chau mày, hắn nhướng mày nhìn Tang Hải Thanh: “Ai dám nhiều lời như vậy, trẫm quay lại sẽ sai người cắt lưỡi bọn chúng.”
Tang Hải Thanh đứng dậy từ bờ suối: “Động một chút là g.i.ế.c g.i.ế.c đ.á.n.h đánh… Thật là thô lỗ vô cùng… Ám Ngũ tốt hơn ngài không biết bao nhiêu lần…”
Tang Hải Thanh tuy mập lên một chút so với trước, nhưng so với người thường vẫn gầy vô cùng. Hôm nay y lại mặc chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804166/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.