Giữa tháng tư, những cành cây đã đ.â.m chồi nảy lộc. Trong cỗ xe ngựa cũ kỹ, tiếng kẽo kẹt phát ra liên tục, khiến người ta cảm thấy phiền muộn. Hà Yến Đình liếc mắt nhìn Tang Ký Sanh đang ở bên cạnh.
Tang Ký Sanh gối đầu lên cánh tay mình, quay lưng về phía Hà Yến Đình, ngủ một cách mơ màng. Từ Tây Bắc về kinh thành, đường đi xóc nảy khiến hắn không thể ngủ yên.
Hà Yến Đình liền đạp vào thắt lưng của Tang Ký Sanh một cái. Tang Ký Sanh đau đến giật mình, hít vào một hơi: “Huynh đá ta làm gì?”
Từ nhỏ Tang Ký Sanh đã đi theo Hà Yến Đình tòng quân ở Tây Bắc. Hắn vốn dĩ là kẻ thô lỗ, lại còn cùng Hà Yến Đình xưng huynh gọi đệ, chẳng phân biệt lớn nhỏ.
Hà Yến Đình thu ánh mắt: “Về đến kinh thành rồi, không còn thoải mái như ở Tây Bắc nữa. Tính cách này của ngươi cũng nên sửa đi.”
Tang Ký Sanh mở mắt. Hà Yến Đình vừa thấy đôi mắt này của hắn liền thấy vui vẻ. Tang Ký Sanh uể oải trợn mắt, lẩm bẩm: “Ta hiểu rồi, đừng làm phiền ta ngủ.”
Hà Yến Đình lại đạp vào thắt lưng của Tang Ký Sanh: “Ngủ ngủ ngủ, đến cửa thành rồi mà còn ngủ cái gì?”
Tang Ký Sanh bị đá đến ngồi bật dậy. Hắn bực bội vò vò tóc mình, cảm thấy nóng bức nên kéo rộng cổ áo ra: “Huynh cứ nhằm một chỗ mà đá à? Đau c.h.ế.t đi được.”
Nói rồi, hắn liền định bước xuống. Hắn gọi với tới người đ.á.n.h xe: “Dừng xe lại, ta muốn xuống.”
Hà Yến Đình thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-chay-tron-hoang-tu-quyet-truy-the/4804119/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.