Dạ Vương không thể tin nổi ngẩng đầu nhìn về phía nguồn âm, thấy khuôn mặt quen thuộc của Ôn Ngọc Uyển, thân thể hắn khẽ run lên.
“Ngươi… ngươi….” Từ lời tiểu tướng biết được Ôn Ngọc Uyển đã được Mục Đường cứu tỉnh, hắn kinh hãi không thôi, nhưng hắn cứ nghĩ Ôn Ngọc Uyển chỉ tỉnh lại chốc lát, nói chuyện cũng khó khăn, nên… người của hắn mới mãi không lấy được binh phòng đồ.
Nhưng không ngờ… nàng không chỉ tỉnh, tinh thần còn tốt đến vậy! Y thuật của Mục Đường khiến hắn kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời, sau khi kinh hãi, Dạ Vương nhận ra điểm bất thường.
Hắn quay đầu nhìn tiểu tướng lĩnh vừa bẩm báo: “Ngươi không phải nói Ôn Ngọc Uyển ở trong Triều Dương Cung sao? Sao nàng lại xuất hiện ở đây?”
Vì tin tức sai lầm này, hắn đã đưa ra quyết sách sai lầm, có thể khiến hắn mất tất cả.
Tiểu tướng lĩnh không giải thích quanh co, ngược lại ngẩng đầu dùng nụ cười quỷ dị đáp lại Dạ Vương.
“Bởi vì… ta đang nói dối đó.”
“Nếu không có tin tức này, Vương gia làm sao có thể liều mình dẫn người ép cung chứ?”
“Ngươi phản bội bản vương!” Dạ Vương lập tức huyết khí dâng trào, hắn rút kiếm bay lên không, dù hắn đôi chân tàn phế, hắn vẫn dùng khinh công lao về phía tiểu tướng.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Dạ Vương giận dữ đỏ mắt, tiểu tướng này mới vào dưới trướng hắn chưa lâu, chỉ mới nửa tháng.
Sở dĩ hắn tin tưởng hắn như vậy, lại giao chuyện quan trọng đến thế cho hắn, là vì t.h.u.ố.c giải của Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891351/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.