Huyết thủy giao hòa, Lăng Diễm dần dần bình tĩnh lại, động tác ôm chặt nàng trở nên nhẹ nhàng.
Đồng thời, những hình ảnh trong đầu chàng dần trở nên rõ ràng, đêm hôm đó... chàng cũng đã khao khát nàng như thế này.
Hai gương mặt chậm rãi trùng khớp, ký ức đêm hôm ấy tràn vào trong đầu.
Quả nhiên là nàng!!!
Tim Lăng Diễm đập nhanh hơn, nỗi đau của chàng đã dịu bớt, nhưng chàng lại không thể kiểm soát nổi trái tim đang rạo rực.
Chàng ngậm lấy môi nàng không buông, khi nàng có ý định lùi lại, chàng vòng tay ôm lấy eo nàng kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Nụ hôn sâu nồng nàn...
Xung quanh yên tĩnh rất lâu, hai người mới đỏ mặt kết thúc nụ hôn này.
Lăng Diễm vững vàng đứng tại chỗ, không có bất kỳ dị thường nào, Lăng Vy đang nằm rạp trên đất nhìn thấy cảnh này không cam lòng trừng lớn mắt.
“Làm sao có thể? Tại sao...”
Nàng ta không hiểu vì sao Lăng Diễm lại đột nhiên hồi phục, Mục Đường rõ ràng chẳng dùng loại t.h.u.ố.c nào, chỉ là một nụ hôn mà thôi...
Lăng Diễm lạnh lùng nhìn lại nàng ta, kẻ tuyệt tình tuyệt nghĩa như nàng ta đương nhiên sẽ không hiểu, Đường Đường chính là t.h.u.ố.c giải của chàng!
“A Diễm, hàn độc của con... đã khỏi rồi!” Lăng Tiêu Tương đứng bên cạnh vốn dĩ còn lo lắng, giờ thấy Lăng Diễm bình an vô sự, nàng xúc động đến giọng nói cũng run rẩy.
Ngay cả Lăng Vy, kẻ chủ mưu này, cũng không còn cách nào tác động đến hàn độc của Lăng Diễm nữa, vậy thì người khác càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891347/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.