Diệp Tân Nguyệt không lập tức đáp lời, nàng trầm mặc hồi tưởng rất lâu.
Trong lúc đó, Mục Đường tiếp tục nói: “Còn một việc nữa, nếu khi ngươi m.a.n.g t.h.a.i mà Ngụy Đại từng dùng độc vật, thì hài t.ử này cũng không giữ được.”
“Nhưng ảnh hưởng từ hắn không lớn đến thế, nhiều nhất là cái t.h.a.i này không giữ được, còn ngươi thì an toàn.”
“Trọng điểm là rốt cuộc ngươi có từng tiếp xúc với độc vật hay không, nếu độc tố kép bùng phát thì ngươi chắc chắn phải c.h.ế.t, đến lúc đó ngay cả ta cũng không cứu được!”
“Là chuyện sinh tử, ngươi hãy suy nghĩ kỹ càng cho rõ.”
“Mục tỷ tỷ, ta tuyệt đối chưa từng dùng t.h.u.ố.c có độc tính mạnh, chỉ là mấy thang t.h.u.ố.c chữa thương mà thôi.” Diệp Tân Nguyệt suy nghĩ cặn kẽ rồi khẳng định đáp.
“Còn về Ngụy Đại... cho dù thật sự có vấn đề, thì cũng chỉ ảnh hưởng đến hài tử...”
Mục Đường khẽ nheo mắt, theo những gì nàng biết, Ngụy Đại mấy ngày trước căn bản không hề bị bệnh, tự nhiên không thể dùng thuốc.
Nhưng hiện giờ Diệp Tân Nguyệt đáp như vậy, chỉ nói lên rằng nàng có thể đã cho Ngụy Đại dùng thuốc, hơn nữa... còn là t.h.u.ố.c có hại cho cơ thể.
“Tiểu Nguyệt, có một số chuyện... nếu muộn rồi thì sẽ không có cơ hội hối hận đâu.”
Mục Đường đã cho Diệp Tân Nguyệt cơ hội cuối cùng, mạch tượng hiện tại của nàng bị hỉ mạch che lấp, không thể nhìn ra sự bất thường.
Nếu nàng thật sự cố ý giấu giếm, độc tố sẽ tập trung toàn bộ vào t.h.a.i nhi trong bụng.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891337/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.