Lưu đại phu bị phỉ báng nghe thấy lời đồn đại và phỉ báng, tức giận đến đỏ bừng cả mặt.
“Hồ đồ! Ta ở Nhất Phẩm Dược Phòng căn bản không chữa c.h.ế.t người nào!”
“Là bọn chúng vu khống ta!”
Lời phản bác của Lưu đại phu quá đỗi yếu ớt, mọi người vẫn xì xào bàn tán: “Không đúng nha, bệnh nhân mà ngươi chữa trị quả thật đã c.h.ế.t vào ngày thứ hai sau khi ngươi rời đi.”
“Nhất Phẩm Dược Phòng còn giúp ngươi lo phí tang lễ nữa kìa.”
Nhất Phẩm Dược Phòng lo lắng Lưu đại phu sau khi rời đi sẽ nói ra những lời bất lợi cho tiệm thuốc, nên đã đi trước một bước giăng bẫy hủy hoại danh tiếng của ông.
Cứ thế, bất kể sau này ông nói gì, mọi người đều sẽ không tin, hơn nữa còn cho rằng ông ôm hận trong lòng cố ý bịa đặt.
“Một lũ nói càn! Người đó căn bản không phải ta chữa, ta chỉ bắt mạch cho ông ta thôi, t.h.u.ố.c là do đại phu khác kê.” Lưu đại phu vẫn cố gắng giải thích.
Mục Đường ở một bên đi đến cạnh ông, ra hiệu ông hãy bình tĩnh.
Mục Đường cất giọng trong trẻo nói: “Đại phu không phải thần nhân, có bệnh không chữa được, người c.h.ế.t là chuyện thường tình.”
“Bệnh nhân đó c.h.ế.t sau khi Lưu đại phu rời đi, chẳng phải chính xác chứng minh y thuật của ông ấy cao siêu sao?”
“Có ông ấy ở đây thì có thể giữ được một mạng, không có ông ấy, các đại phu khác của Nhất Phẩm Dược Phòng ngay cả mạng cũng không giữ nổi.”
Lời này của Mục Đường vừa thốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891313/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.