Nàng lập tức lau khô nước mắt trên mặt, trừng mắt nhìn Mục Vệ Quốc, trước kia nàng chưa từng cẩn thận xem xét lão già hèn mọn này.
Hiện giờ... dưới sự tình cờ ngẫu nhiên, nàng đã nhìn kỹ lại! “Ha ha ha ha ha.” Mục Liêu Hoa ngửa mặt lên trời cười lớn.
“Ta hiểu rồi! Ta biết rồi!”
“Chẳng trách ngươi lại nguyện ý nhận y làm cha nuôi, y căn bản không phải nô bộc ở mã trường, y là cha ta!”
Trong lúc cận kề cái c.h.ế.t, Mục Liêu Hoa đã nhận ra Mục Vệ Quốc.
Nàng vùng vẫy bò về phía Mục Vệ Quốc: “Cha, con đã nhận ra người.”
Mèo Dịch Truyện
“Người cứu con với, con là nữ nhi ruột thịt của người mà.”
Mục Vệ Quốc thở dài một hơi: “Ai... Liêu Hoa, con thật sự khiến ta quá thất vọng rồi.”
Lời nói đó của Mục Vệ Quốc chính là thừa nhận thân phận của y, lúc này, Lăng Lung công t.ử đã bị áp giải đến thứ sử phủ.
Trong phủ toàn là người của mình, y cũng không cần e ngại thân phận bị bại lộ.
Nhưng y lại không có ý định cứu Mục Liêu Hoa, bởi vì... nếu y nhân từ với tiểu nữ nhi thì đó chính là nhẫn tâm với đại nữ nhi.
Nếu bọn họ vừa nãy thật sự bị Lăng Lung công t.ử lừa gạt, lại không có nhân mã của Lăng Diễm giúp đỡ, vậy thì Đường Đường sẽ lưu lạc đường phố bị người khác ức hiếp.
Thêm vào đó những gì Mục Liêu Hoa đã làm trước kia, Mục gia đối với nữ nhi này đã tận tình tận nghĩa rồi.
Mục Vệ Quốc quay đầu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891297/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.