Mục Đường nghe vậy thì bật cười: “Ha ha, tốc độ ngươi từ tiểu thư kinh đô biến thành tay sai cũng nhanh thật đấy.”
“Nhưng, con ch.ó như ngươi đã c.ắ.n nhầm người rồi!”
“Chưởng quỹ, lại đây.” Mục Đường gọi to với chưởng quỹ đang ở gần đó.
Chưởng quỹ lập tức chạy nhanh tới: “Ngài có gì dặn dò?”
Chưởng quỹ vừa rồi đã thấy Mục Đường và đại tiểu thư nhà mình nói cười vui vẻ bước vào, hơn nữa chuyện ở thảo trường hắn cũng đã nghe nói.
Tiểu thư nhà hắn không sợ thua, thích nhất là đối thủ ngang tài ngang sức, chưởng quỹ đương nhiên biết Mục Đường là khách quý của Triệu gia.
Thế nên hắn đối với Mục Đường rất cung kính.
Mục Đường: “Tiểu nhị của tiệm các ngươi muốn đuổi ta ra ngoài, ngươi nói phải xử lý thế nào?”
Mục Vân Lan vội vàng giải thích: “Chưởng quỹ, nàng ta là một kẻ bị lưu đày...”
“Nàng ta là kẻ bị lưu đày, chẳng lẽ ngươi không phải sao?” Lời của nàng ta còn chưa dứt đã bị chưởng quỹ cắt ngang.
“Ta... ta...” Mục Vân Lan nhất thời không biết phản bác thế nào.
Nàng ta cúi đầu không nói, trong lòng thầm nghĩ chưởng quỹ không thể nào chỉ vì một câu nói của Mục Đường mà đuổi nàng ta đi được chứ? “Ngày mai trở đi, ngươi không cần đến nữa.” Chưởng quỹ nói ra kết quả mà nàng ta sợ hãi nhất.
“Cái gì?” Mục Vân Lan trợn tròn mắt.
“Chưởng quỹ, tại sao? Nàng ta căn bản không ăn nổi cơm, ta không cho nàng ta vào có vấn đề gì sao?”
“Ngươi nói... khách quý của bổn tiểu thư không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891279/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.