“Tránh ra! Bát phu nhân đến rồi, một lũ cẩu vật không có mắt, đừng cản đường.”
Hai người chuẩn bị rời đi thì, một đoàn người đông đảo từ lối vào bước tới.
Bọn họ gần như chắn hết cửa chính, cho nên Mục Đường và Lăng Diễm chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi.
Sau khi đám người tản ra một chút, Mục Đường nhìn rõ người đến, là Mục Liêu Hoa, người vừa cắt đứt quan hệ với nàng ngày hôm qua.
“Ôi, Mục Đường sao ngươi cũng đến đồng cỏ rồi?”
“Là đến tìm việc làm sao?” Mục Liêu Hoa lập tức nhìn thấy Mục Đường trong đám đông.
Nàng rất không muốn thừa nhận, mặc dù Mục Đường mặc một thân hắc bào bình thường, nhưng dáng vẻ của nàng vẫn là nổi bật nhất trong đám đông.
Phạm nhân bị lưu đày như Mục Đường, các thương hộ bình thường không dám nhận.
Mà đồng cỏ thì nhận tất cả mọi người, bởi vì nơi đây là nơi tiền công ít nhất, công việc bẩn thỉu và mệt nhọc nhất, thậm chí có khả năng bị đánh.
Mục Liêu Hoa ngỡ Mục Đường không tìm được việc làm nên mới đến thảo trường làm lụng kiếm sống.
Mục Đường chỉ lo tìm gặp Mục Vệ Quốc, căn bản không muốn nói nhiều với Mục Liêu Hoa.
Nàng càng lo lắng Mục Vệ Quốc không hay biết chuyện lại nhận Mục Liêu Hoa trước, gây ra phiền phức không đáng có.
Dù sao... Mục Liêu Hoa bây giờ đã không còn là tiểu muội đáng thương ngoan ngoãn ở kinh đô, mà là một kẻ điên cuồng đố kỵ.
Nếu biết Mục Vệ Quốc chưa c.h.ế.t, e rằng nàng ta còn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891271/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.