Áp trại phu nhân
Tên phỉ đầu định tiến lên kéo Mục Đường, nàng liền lạnh giọng nói: “Không cần kéo, ta sẽ tự mình đi.”
Phỉ đầu ha ha cười lớn: “Ha ha ha, mụ đàn bà nhà ngươi làm lão t.ử rất hài lòng.”
Mèo Dịch Truyện
“Tự mình chạy lên núi, bây giờ lại tự giác động phòng.”
“Được rồi, lão t.ử phong ngươi làm đại phu nhân, sau này mọi việc nội vụ của Hổ Khiếu Trại đều do ngươi xử lý.”
Mục Đường và phỉ đầu nối gót nhau đi vào phòng nghỉ, còn Tú Nhi thì bị một nam nhân tự xưng là Nhị đương gia dẫn vào phòng bên cạnh.
Tú Nhi cũng rất ngoan ngoãn, nàng cẩn thận hỏi: “Đại ca, huynh và phỉ đầu là huynh đệ ruột thịt ư?”
Nhị đương gia rất hài lòng với sự ngoan ngoãn của Tú Nhi, hắn hớn hở nói: “Ta tên Trần Nhị Cẩu, đại ca ta tên Trần Đại Tiếu, hai chúng ta là huynh đệ ruột thịt.”
Tú Nhi gật đầu: “À, Cẩu Khiếu Trại không hay nghe, nên các huynh đổi thành Hổ Khiếu Trại.”
“Vậy các huynh có mấy áp trại phu nhân rồi?”
Trần Nhị Cẩu cau mày: “Sao ngươi lắm lời thế?”
Tú Nhi: “Ta và tiểu thư nhà ta sau này sẽ ở đây, đương nhiên phải hỏi rõ ràng chứ.”
Khóe mắt Tú Nhi ẩn chứa sự tính toán tinh ranh, không hỏi rõ, lát nữa đ.á.n.h nhau lỡ bị đ.á.n.h lén thì sao? Hơn nữa... hỏi thêm chút nữa để kéo dài thời gian, tiểu thư bên kia xử lý xong rồi, độc d.ư.ợ.c bên ta đây cũng sắp phát tác.
Trần Nhị Cẩu gật đầu lia lịa: “Ừm, xem ra các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891262/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.