Mục Đường trong đám đông phát hiện một gương mặt quen thuộc, chính là vị công t.ử hôm đó ra thành ban cho Mục Ngọt Ngào lợi lộc.
Hắn ta vẫn còn nói được, chỉ là vừa nói vừa nôn ra máu, đã là cung hết tên rồi.
Mục Đường đoán hắn ta có thể kiên trì lâu như vậy, hẳn là sau khi về thành đã được cứu chữa, chỉ tiếc là t.h.u.ố.c không phát huy tác dụng.
Cho nên, dù hắn ta có quyền thế, Thành chủ vẫn chỉ có thể hạ lệnh thiêu c.h.ế.t hắn.
Ngay lúc Mục Đường đang suy tư, đội bắt giữ đã bắt đầu dùng dây thừng trói các phạm nhân lưu đày, đầu tiên là người của phủ Thượng thư, tiếp đó là nhị phòng, tam phòng Mục gia.
Mục Đường thừa lúc chưa trói đến đại phòng, lặng lẽ dịch chuyển đến bên cạnh Giả công tử, nàng ngồi xổm xuống: “Ta là đại phu, ngươi đừng kêu la, ta bắt mạch cho ngươi xem có thể chữa khỏi không.”
Giả công t.ử trông cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, lại còn là một công t.ử nhà giàu chưa từng trải qua hoạn nạn gì, vào thời khắc sinh t.ử Mục Đường đột nhiên xuất hiện, giống như tiên nữ giáng trần vậy.
Hắn ta hai mắt đỏ hoe nhìn Mục Đường: “Tiên tử! Nếu nàng có thể chữa khỏi cho ta, Giả gia ta nhất định sẽ trọng tạ.”
Mục Đường nắm lấy cổ tay hắn chẩn đoán một hồi, sau đó nhét viên t.h.u.ố.c hai ngày nay nàng nghiên cứu chế ra trong không gian ngọc bội vào miệng hắn.
Mục Đường lựa chọn cứu chữa hắn ta, một mặt là vì hắn ta là người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891255/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.