Đuổi được Lục Tâm Nhu đi, Mục Đường cũng không thể yên tĩnh, bởi vì Vương Hổ vẫn rao bán thức ăn với giá cắt cổ.
Có Lục Tâm Nhu hầu hạ Vương Hổ, những người ở phủ Thượng thư có thể mua được thức ăn với giá rẻ hơn một chút.
Đại phòng do Mục Đường dẫn đầu có nàng lén lút tiếp tế, tình trạng tổng thể cũng khá tốt.
Nhưng những người ở nhị phòng, tam phòng Mục gia lại không may mắn như vậy, vì Mục Đường phá đám, Vương Hổ không lấy được đồ vật giá trị từ họ.
Vương Hổ tham tiền đương nhiên sẽ không bỏ qua, đã bốn ngày lưu đày, Vương Hổ chỉ cấp phát thức ăn cho họ một lần lúc còn ở kinh đô để làm ra vẻ.
Mấy ngày sau đó thì không cấp phát lấy một hạt, hắn ta chỉ muốn ép họ bỏ tiền ra mua thức ăn.
Thế nhưng… những người ở nhị phòng, tam phòng c.ắ.n răng chịu đựng, thà đói đến rã rời cũng không chịu lấy ra vốn liếng cuối cùng.
Những nô bộc hầu hạ họ đã không được chia thức ăn ở kinh đô, lại đi đường dài như vậy, đây đã gần đến giới hạn của họ.
Có nô bộc đói đến mức ngã quỵ xuống đất van xin Vương Hổ: “Đại nhân, cầu xin ngài…”
Nếu vừa mới khởi hành đã có nhiều người c.h.ế.t, quan sai áp giải sẽ bị trừng phạt, nên ban đầu Vương Hổ còn có chút kiêng dè.
Nhưng bây giờ… đã rời xa kinh thành, người c.h.ế.t thực ra rất bình thường.
Vì vậy hắn ta không hề màng đến mạng sống của những kẻ lưu đày, hắn đạp mạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891239/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.