VƯƠNG HỔ BỊ ĐÁNH
Không đợi Mục Đường mở miệng đáp trả, Lăng Diễm đã tiến lên lạnh lùng trừng mắt nhìn Mục Phú Châu: "Khi Lưu Mỹ Hoa ức h.i.ế.p người khác ngươi im hơi lặng tiếng, bây giờ lại nhảy ra giả làm người tốt?”"
"Nhảy nhót lung tung dễ gãy chân đấy!"
Mèo Dịch Truyện
Lăng Diễm nói xong liền vòng ra phía sau hắn, dùng đầu gối thúc vào hõm chân hắn.
Mục Phú Châu vốn là một kẻ ăn hại, ở kinh đô lừa ăn lừa uống nên bụng béo phì, làm sao là đối thủ của Lăng Diễm được.
Hắn ta hai đầu gối đập xuống đất phát ra tiếng "đùng".
"A! Đau!"
Mục Phú Châu cũng coi như thức thời, biết không đ.á.n.h lại Lăng Diễm, sau khi hết cơn đau liền đỡ Lưu Mỹ Hoa sang một bên.
Hắn cứng miệng nói một câu: "Hừ, bọn ta là trưởng bối mới không so đo với lũ tiểu bối các ngươi.”"
Mấy kẻ cầm đầu buông lời châm chọc đều bị Mục Đường thu thập rồi, lũ nô tài còn lại nào dám nói thêm lời nào, thậm chí có kẻ nhút nhát còn xin lỗi Mục Đường.
"Thật xin lỗi Mục đại tiểu thư, chúng ta miệng tiện nói bậy, người đừng so đo với chúng ta.”"
"Phải đó, bụng người người làm chủ, người muốn sinh mấy đứa thì sinh mấy đứa.”"
"Cha đứa bé là ai không quan trọng, người vui là được rồi.”"
Mục Đường không để ý đến đám cỏ đầu tường này, ánh mắt nàng nhìn về phía Mục Liêu Hoa, tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ nàng ta! Mục Liêu Hoa bị nàng nhìn chằm chằm, vô thức rụt cổ lại, trong xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891237/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.