Tự làm tự chịu
Vương Hổ nhìn khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ của Mục Đường, l.i.ế.m liếm khóe môi, cô nương này trên người có một loại mị lực khó tả, chậc… thật sự là tươi tắn, trong veo.
Mặc dù tối qua mới được giải tỏa một lần, nhưng hương vị của tiện tỳ làm sao có thể sánh bằng loại tiểu thư danh môn kiều diễm này? Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc ra tay với nàng, nếu quá sớm chơi c.h.ế.t người, khó mà ăn nói với cấp trên.
Ánh mắt của Vương Hổ khiến Lăng Diễm nhíu chặt mày, hắn tiến lên hai bước che chắn Mục Đường phía sau: “Chỉ là bắt cá mà thôi.”
“Cá?” Vương Hổ có chút nghi hoặc, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện trên đất quả thực có một con cá vẫn còn đang giãy giụa.
“Con cá này là của chúng ta, các ngươi đừng hòng tranh giành!” Lục Tâm Nhu vừa mới rửa sạch sẽ từ dưới sông lên bờ nghe thấy có cá liền chạy vội tới.
Nàng ta vẫn luôn đứng đợi bên bờ sông, một là muốn xem Mục Đường bẽ mặt, hai là... chẳng hiểu vì sao, thân thể nàng ta nóng bừng, rửa mặt bằng nước lạnh mấy bận vẫn không giải quyết được.
Bởi vậy, nàng ta chỉ đành ngồi xổm bên bờ sông, cứ nóng bức là lại vốc nước rửa mặt.
Mèo Dịch Truyện
Nàng ta vội vàng túm lấy con cá còn đang giãy giụa: “Y phục của đại ca ta đều đã ướt sũng, số cá này là huynh ấy bắt được. Trong khi y phục các ngươi lại khô ráo, căn bản chẳng hề xuống sông.”
Vương Hổ không những háo sắc, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891234/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.