“Đổi?” Mục Liên Nhi hơi ngơ ngác.
“Á!” Còn chưa kịp phản ứng, Vương Hổ đã giữ chặt vai Tiểu Khả kéo sang một bên.
“Buông ta ra, các ngươi muốn làm gì?” Tiểu Khả kinh hoàng kêu la.
“Bánh nhân thịt quả thật không cần tiền, nhưng... cần thân thể của ngươi để đổi!” Vương Hổ vừa trả lời vừa xé rách quần áo Tiểu Khả.
Vương Hổ thậm chí còn hô hoán với mấy tên quan sai khác: “Các huynh đệ, đợi ta chơi chán rồi, các ngươi tiếp tục lên đi.”
“Trên đường này không có nữ nhân để chơi thì sao được chứ?”
“Á, buông ta ra! Các ngươi đồ khốn nạn! Ta muốn báo quan bắt các ngươi.” Tiểu Khả vừa giãy giụa vừa la hét.
Những hành động này của nàng ta không khiến đám quan sai dừng tay, ngược lại còn khiến bọn chúng cảm thấy càng thêm kích thích.
“A ha ha ha... báo quan ư? Trên đường lưu đày này, chúng ta chính là quan lớn nhất!”
“Chúng ta không động được chủ t.ử nhà ngươi, lẽ nào còn không động được tiện tỳ như ngươi sao?”
Vừa rồi Vương Hổ hỏi Mục Đường có muốn bánh thịt không, vốn dĩ là đã để mắt đến Tú Nhi bên cạnh nàng.
Không ngờ Mục Đường không mắc mưu hắn, mà nha hoàn này lại ngu ngơ tự chui đầu vào rọ.
Mèo Dịch Truyện
Dung mạo và vóc dáng đều không tồi, hơn nữa nhìn qua đã biết là gái tơ, dùng một cái bánh thịt đổi lấy để đùa giỡn, quả thực quá đỗi hời.
“Oa oa, tiểu thư, cứu mạng...” Tiểu Khả kêu gào t.h.ả.m thiết.
Lúc này, Mục Liêu Hoa vừa ăn xong cái bánh thịt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891231/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.