Dao găm trong tay áo Mục Đường vẫn được nắm chặt, nàng có thể đột nhiên hôn mê, đương nhiên cũng có thể đột nhiên tỉnh lại.
Lục Minh Dương dám chạm vào nàng, nàng sẽ cho hắn một đao! Cắt đứt công cụ gây án của hắn!
Ngay khi Mục Đường chuẩn bị ra tay, một nam t.ử từ trong đội ngũ người nhà họ Mục bước ra chắn trước mặt Mục Đường: "Chủ t.ử nhà họ Mục tự có nô tài nhà họ Mục đến hầu hạ."
"Sao? Lục công t.ử muốn hăm hở làm nô tài ư?"
Hắn vừa nói vừa đi đến bên cạnh Mục Đường, cõng nàng lên lưng.
"Ngươi... cái tên tiện nô tài nhà ngươi dám sỉ nhục bản công tử?" Con vịt đến miệng lại bay đi mất, Lục Minh Dương rất bất mãn.
Nhưng tiếng gầm của hắn không có tác dụng lớn, tên gia nô họ Mục vừa nói chuyện lại tiếp tục đáp: "Hiện tại nhà họ Lục cùng nhà họ Mục đều là tù nhân lưu đày, không có ai cao quý hơn ai."
"Miệng lưỡi lớn lối như vậy, coi chừng làm gãy răng cửa!"
Nói ra cũng kỳ lạ, lời hắn vừa dứt, Lục Minh Dương đột nhiên đứng không vững, mặt đập xuống đất, hai cái răng cửa lớn vừa hay va vào đất.
"Ngươi... ô ô ô..." Lục Minh Dương đau đến rên rỉ, không còn tâm trí mà cãi vã với gia nô họ Mục nữa.
Mục Đường đang nhắm mắt giả vờ ngất, trong lòng có chút nghi hoặc, giọng nói này có chút xa lạ, nàng hình như chưa từng nghe trong phủ.
Hơn nữa... người này miệng lưỡi lanh lẹ, vài câu đã chặn họng Lục Minh Dương cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bi-luu-day-sau-khi-tich-day-khong-gian-mot-thai-hai-bao/4891229/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.