Thành phố biển càng về đêm thì lại càng mưa nhiều, buổi tối mưa rơi rả rích, thành phố chìm vào trong màn mưa dầm không dứt, bên hiên cửa sổ tí tách từng hạt châu rơi.
Vốn dĩ lịch trình của hai người sẽ kết thúc sau khi ăn xong bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, rồi sẽ lên trực thăng bay thẳng về thành phố ngay trong đêm. Nhưng không ngờ thời tiết xấu ảnh hưởng đến chuyến bay, đêm nay bọn họ sẽ ngủ lại khách sạn, sáng mai mới tính đến chuyện về nhà.
Lăng Tử Quân vừa lái xe về khách sạn vừa trầm tư suy nghĩ, thấy Nhan Lam không nói gì, lòng anh càng thêm bồn chồn.
"Đêm nay... em không ngại chứ?"
Câu nói lấp lửng của anh khiến Nhan Lam đang bình thản lại có chút khó xử. Cô đương nhiên hiểu Lăng Tử Quân đang nói về chuyện gì, Nhan Lam cố tỏ ra thản nhiên nhìn anh, ngẫm nghĩ một chút vẫn là lắc đầu.
"Em không ngại."
Thật ra cũng không có gì để ngại, cũng giống như đêm đó Nhan Lam đến Lăng gia để thăm Văn Văn vậy, vì một cơn mưa mà cô đã ngủ cùng Lăng Tử Quân một đêm.
Ngủ chung trên một chiếc giường thôi mà, cũng không đáng sợ bằng việc thức chung.
"..." nghĩ tới đó Nhan Lam lại đỏ mặt. Cô tằng hắng một hơi, nghiêng mặt ra cửa sổ ngắm cảnh để che dấu đi gương mặt đang ngày một đỏ lên của mình.
Mưa to, từng tán cây bên đường rung lắc dữ dội, hàng lá rơi rụng xuống mặt đất bị cơn gió mạnh cuốn bay đi mất. Hai người lại rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bao-boi-cua-tong-tai-tuyet-tinh/484110/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.