Lăng Tử Quân lái xe đến trước tòa chung cư mà Nhan Lam đang ở, sau khi đỗ xe cẩn thận thì cùng cô lên lầu. 
Ban đầu Nhan Lam một mực từ chối nói không cần làm phiền anh như thế, nhưng Lăng Tử Quân lại gượng ép không cho phép cô cự tuyệt, nói rằng anh không an tâm để cô lên trên một mình, cuối cùng đành phải thỏa hiệp để anh tiễn cô một đoạn. 
Tháng máy đưa họ tới tầng mười hai, cửa mở ra, hai người sóng bước đi cùng nhau trên đoạn hành lang tĩnh lặng không một bóng người. Mọi hôm con đường về nhà cũng không xa đến vậy, cớ sao hôm nay Nhan Lam lại thấy nó xa xôi vô cùng, đi mãi đi mãi vẫn không đến cuối đường. 
Bước chân của Nhan Lam chậm rãi đi về phía trước, lòng cô rối bời nói không thành lời, bên cạnh cũng chỉ nghe thấy tiếng hít thở trầm ổn của người đàn ông kia. 
Không gian yên tĩnh không một tiếng động nào ngoài tiếng bước chân vang đều bên tai, trái tim của Nhan Lam đập lên loạn nhịp, cô chột dạ vô cùng rất sợ Lăng Tử Quân sẽ nghe thấy được nhịp tim của cô. 
Nhan Lam không biết vì sao mình lại hồi hộp như thế nữa, chắc có lẽ là vì ngay lúc này Lăng Tử Quân đang ở bên cạnh cô mới khiến cô lo lắng như vậy. Cuối cùng Nhan Lam không thể chịu đựng được bầu không khí lúng túng kéo dài, cô đành mở lời trước tự giải vây cho chính mình. 
“Tiễn em tới đây là được rồi. Anh về đi, cũng không còn sớm nữa…” 
Nhưng dường như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bao-boi-cua-tong-tai-tuyet-tinh/268998/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.