Nhan Lam sau khi thay quần áo xong liền vội bắt taxi đến phi trường để đón Lăng Tử Phong.
Đã 3 năm rồi kể từ ngày anh ấy ra nước ngoài, hai người đến tận bây giờ mới có cơ hội gặp lại nhau. Thời gian này bọn họ chỉ liên lạc qua điện thoại, thỉnh thoảng Lăng Tử Phong có gửi ảnh của anh ở bên Mỹ cho cô.
Rạng đông trời hừng sáng, lúc xe đến nơi đã gần 6 giờ. Tại ga đón khách quốc tế, đoàn người đông đảo đứng chờ người thân che mất tầm nhìn của cô.
Nhan Lam dáng người không thấp cũng chẳng cao, hôm nay cô lại mang giày đế bằng cho thoải mái di chuyển nên lúc này phải nhón chân mới nhìn về phía cửa được.
Hành khách sau khi làm thủ tục hải quan và nhận hành lý xong thì nhanh chóng ra ngoài. Nhan Lam nhìn mãi cũng không thấy Lăng Tử Phong đâu cả. Cô điện thoại nhưng anh ấy không bắt máy, Nhan Lam loay hoay một hồi thì bị đoàn người chen chúc đẩy ngã.
Lúc này cô không phòng bị nên lập tức lảo đảo một hồi như muốn ngã ngửa về phía sau vậy. Cứ tưởng phen này cô sẽ ê mông chết chắc! Nào đâu phía sau có người đỡ lấy cô, tấm lưng nhỏ gầy của Nhan Lam vừa vặn áp sát vào lồng ngực rắn chắc của đối phương.
“Nhan Lam.”
Giọng nói của người đàn ông ở phía sau nghe rất quen thuộc, thanh âm trầm khàn mang theo cảm giác xa cách lạnh lùng.
Nhan Lam chưa kịp quay đầu nhìn đã nhận ra giọng nói này đến từ ai.
Còn ai nữa ngoài người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-bao-boi-cua-tong-tai-tuyet-tinh/268988/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.