*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mắt to trừng mắt lớn ước chừng hai mươi giây, kỳ thật chính là một “ánh mắt không thể hình dung được” từ đôi mắt to đang đơn phương kinh ngạc mà trừng lớn. Sau đó Lục Bất Phá – chủ nhân đôi mắt to này – mới thoáng tỉnh lại.
“Ngươi là người hay robot?” Mang Tang Tử tiên sinh không có chút lễ độ hỏi.
Bán diện co rúm: “Là người.”
“Hô, còn không phải T-800 sao. Ngươi là người thì tại sao mặt và tay lại như vậy?” Mang Tang Tử tiên sinh thực sự không lễ phép hỏi tiếp.
Hiên Viên Chiến liếc mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới, không chút tự ti nói: “Mỗi Mang Tà nhân trên cơ thể đều có những bộ phận bị thiếu hụt, ta chẳng qua không muốn che giấu những chỗ đó lại mà thôi. Thật xin lỗi vì những bộ phận máy móc không được che đậy của ta khiến ngài sợ hãi”
A! Sau khi nghe xong, mặc kệ trong lòng có bao nhiêu chấn động, ánh mắt Lục Bất Phá vẫn tỏa sáng. Người này thực sự không lễ phép nha!
Hiên Viên Tri Xuân quát lớn: “Hiên Viên Chiến! Xin chú ý thái độ của ngươi với Mang Tang Tử tiên sinh!”
Hiên Viên Chiến đứng nghiêm: “Rõ!” Bất quá nửa khuôn mặt nhìn chỗ nào cũng thấy không phải như vậy.
Lục Bất Phá phát hiện đồ chơi tốt. Từ khi hắn tỉnh lại tới nay, ai cũng cung kính, cẩn thận tới cực điểm, tên gia khỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-tang-tu/2404832/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.