“A!”
Tiếng la sắc nhọn đến đỉnh rồi dừng lại, chiếc giường lớn cuối cùng cũng dừng lắc lư. Nhưng tiếng thở dốc của dã thú vẫn không ngừng, bất quá chỉ chốc lát, tiếng thở dần dần trở nên ôn hòa hơn.
Lục Bất Phá không còn phân biệt được chất lỏng trên mi mắt là mồ hôi hay nước mắt, Lục Bất Phá chậm rãi gợi lên khóe miệng một nụ cười nhẹ.”Ngươi cuối cùng, cũng ra… Thiếu chút nữa, vùi dập, chết ta.”
Nhắm mắt lại, cố để chính mình chìm vào giấc ngủ, Lục Bất Phá trước khi mất đi ý thức lại nói hai câu: “Đem thứ gì gì đó mà ngươi tính lưu cho lão bà rửa sạch sẽ cho ta, ta không muốn bị đau bụng. Nếu ngươi dám để cho người khác biết chuyện đêm nay, ta sẽ làm thịt ngươi.” Nói xong, ý thức dần mơ màng, rồi thiếp đi.
Vẫn nằm trên người Lục Bất Phá không nhúc nhích, từng giọt mồ hôi chảy dài trên người Hiên Viên Chiến. Chóp mũi tràn đầy mùi dịch của hai người, hắn giật mình, sững sờ nhìn người toàn thân bị che kín vết hồng, thỉnh thoảng còn có vài chỗ máu ứ đọng, nước mắt vẫn đọng lại trên mặt, trông thê thảm đến cực điểm. Vị trí tương liên giữa hai người nhắc nhở chuyện hắn vừa làm với Tiểu Phá. Hiên Viên Chiến không lập tức rời khỏi, mà chăm chú nhìn Lục Bất Phá bằng ánh mắt thân thiết, hồi lâu sau, hắn đưa tay nhẹ nhàng lau đi mồ hôi cùng nước mắt trên gương mặt ai kia, mới chợt giật mình sửng sốt hồi lâu, cắn chặt răng, thật chậm rút bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-tang-tu/2404777/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.