Edit: MynMyn
Hai người lại ở trong ôn tuyền ngây người một hồi, Kiều Tử Phỉ mới đem Giản Minh Thần ôm đến nhà gỗ nhỏ. Về phần những công việc còn lại cũng tạm để đấy đã a, dù sao đêm qua anh cũng đã an bài không sai biệt lắm.
Giản Minh Thần là bị Kiều Tử Phỉ đánh thức, ‘Đồ lười, mau đứng lên, trời tối rồi.’
‘Ách, em ngủ lâu như vậy sao?’ Giản Minh Thần xoa xoa con mắt, duỗi cái lưng mệt mỏi. Cậu hiện tại toàn thân sảng khoái, hẳn là Kiều Tử Phỉ giúp cậu tẩy trừ qua.
‘Đến cho anh xem xem, lỗ nhỏ còn sưng hay không.’ Kiều Tử Phỉ úp Giản Minh Thần xuống. ‘Buông ra a’ Giản Minh Thần chỉ phản ứng chậm một giây cũng cảm giác lỗ nhỏ mát lạnh, một ngón tay đi tới lượn vòng quanh bên trong.
‘Ôn tuyền thủy thật sự là thần kỳ a, một chút sưng cũng không còn.’
‘Phiền chết, em đã nói nước ôn tuyền có cường lực chữa thương, còn nhìn cái gì nữa a.’ Giản Minh Thần giãy dụa đứng lên, tránh xa Kiều Tử Phỉ.
‘Anh đây không phải lo lắng sao?’ Kiều Tử Phỉ thấy Giản Minh Thần ngủ một giấc tâm tình tựa hồ đã khá nhiều, trong nội tâm âm thầm ghi nhớ, từ nay về sau Giản Minh Thần tâm tình không tốt anh liền ôm người đến Mộng Tưởng đảo yêu yêu.
‘Hừ, dưới này vẫn là thành thật nhất.’ Giản Minh Thần bĩu môi, liếc nhìn phía dưới của Kiều Tử Phỉ. Tranh thủ thời gian mặc y phục, nhảy xuống giường.
‘Thần gấp làm gì vậy, anh cũng không phải lão hổ.’ Giản Minh Thần tâm tư: Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-gian-du-my-nam/757088/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.