Edit: MynMyn
Bởi vì tâm tình không tốt nên uống rượu đặc biệt dễ say. Giản Minh Thần gò má ửng đỏ, nói chuyện cũng không lưu loát, nhìn Vân Dịch Chi cũng cảm giác giống như sương mù không chân thực.
Vân Dịch Chi bên cạnh ngược lại tỉnh táo hơn rất nhiều, tửu lượng của hắn so Giản Minh Thần khá hơn nhiều. Tuy còn đang học đại học nhưng Vân Dịch Chi cũng đã có trù tính cho tương lai, uống rượu xã giao là không thể tránh. Không giống Giản Minh Thần có cuộc sống đơn giản, ít khi động đến rượu.
“Minh Thần, để ta đưa ngươi trở về.” Vân Dịch Chi trả tiền rượu, muốn vịn Giản Minh Thần đứng dậy. Ngón tay vừa đụng phải Giản Minh Thần đã bị đẩy ra.
Mắt say lờ đờ mông lung, Giản Minh Thần nửa ghé vào trên quầy bar, nhỏ giọng lầm bầm: “Kiều Tử Phỉ tên khốn kiếp, đừng đụng.” Giản Minh Thần trong tiềm thức bây giờ còn đang sinh khí với Kiều Tử Phỉ. Đã nói trễ nhất là xế chiều hôm nay sẽ tới tìm mình. Ai biết được vừa hoan hoan hỉ hỉ gọi điện thoại đến hỏi Kiều Tử Phỉ, đáp án nhận được lại là không cách nào đến, còn có thể qua vài ngày mới có thể nhìn thấy nhau.
Giản Minh Thần lúc náo, tính tình tới cũng rất lợi hại, lên thuyền trực tiếp tắt máy chạy đi uống say đến không còn biết gì, thừa dịp rượu điên khùng còn chửi ầm Kiều Tử Phỉ.
“Minh Thần không cần phải náo, nên trở về phòng.” Vân Dịch Chi không quản Giản Minh Thần phản kháng, dựng Giản Minh Thần lên hướng khu phòng nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-gian-du-my-nam/757084/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.