Edit: MynMyn
(mn k nhớ pass truyện là gì sao ‘ ‘? hay là chán coi em nó rồi:’()
Giản Minh Thần lần đầu tiên sáng sớm không có đúng hạn xuất hiện ở phòng ăn, chờ khi cậu tỉnh lại đã đến giữa trưa. Sờ bên cạnh chăn mát lạnh, Giản Minh Thần miễn cưỡng trở người, còn có chút không thế nào thanh tỉnh.
Tối hôm qua hai người chiến đấu quá mức kịch liệt, Giản Minh Thần lần đầu tiên biết rõ nguyên lai yêu yêu còn có thể như thế. Khóe môi hơi hơi nhếch lên, mặc dù có chút mệt mỏi, bộ vị nào đó bởi vì quá độ sử dụng mà sưng đau nhức, ngẫm lại cái này làm cho người mặt đỏ, Giản Minh Thần có chút quýnh quáng. Nhưng cậu là thích, thích Kiều Tử Phỉ khi dễ mình, làm cho cậu cảm nhận được cơ thể hai người hòa hợp.
“Bảo bối tỉnh liền tranh thủ thời gian rời giường, buổi chiều còn có lớp đấy.” Kiều Tử Phỉ một mực bên cạnh xem văn kiện, Giản Minh Thần xoay người thời điểm cậu liền chú ý tới người nào đó đang tươi cười. Xem ra cậu đêm qua trả giá nhiều như vậy thu hoạch cũng không nhỏ.
Trách không được mọi người đều nói nam nhân là càng làm càng yêu, xem ra sau cậu càng phải thêm cố gắng. (hự chân lý mới)
“Di, Phỉ anh không có đi làm.” Giản Minh Thần chậm rãi mở mắt ra nửa tựa ở đầu giường, còn có chút không thanh tỉnh lấy tay dụi dụi mắt con mắt, nhìn về phía Kiều Tử Phỉ ngồi ở trên ghế sa lon.
“Bảo bối còn không có tỉnh, anh làm sao dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-gian-du-my-nam/757079/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.