Edit: MynMyn
“Ba ba con muốn chọn cho Ninh ca ca một lễ vật đặc biệt.”
“Mặt dây chuyền ngọc thạch thì thế nào, còn có loại có thể bảo vệ bình an.”
“Ân, nghe ba ba.”
Lại bắt đầu thêm một giờ nữa, Lạc Lạc rốt cục chọn xong lễ vật cho Kiều Nhạc Ninh, một đôi ngọc bài. Bất quá Giản Minh Thần buồn bực ngọc bài ngược lại ngọc phiến bình thường, một mặt có khắc hoa văn phức tạp, mặt khác có khắc chữ: “Chấp tử chi thủ” – “Cùng tử giai lão” [ đại ý: nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời (đến già) ]
“Lạc Lạc đây là mặt dây chuyền tình lữ, giờ đưa cho Kiều Nhạc Ninh có phải là sớm không.”
“Nha, mặt dây chuyền tình lữ sao? Liền muốn nó.”
Giản Minh Thần khuyên bảo không có kết quả, chỉ có thể mua mặt dây chuyền tình lữ. Rất nhiều năm về sau khi cậu phát hiện Lạc Lạc trên cổ đeo: “Cùng tử giai lão”, kinh ngạc thiếu chút nữa đem cái cằm rớt xuống đất. Nguyên lai Lạc Lạc nhà bọn họ 4 tuổi đã cùng với Kiều Nhạc Ninh tư định chung thân.
Yến hội sinh nhật của Kiều Nhạc Ninh rất đơn giản, chỉ có Kiều gia phụ tử cùng Giản gia phụ tử. Kiều Tử Phỉ trong nhà không có người hầu, bữa tối chỉ có thể để Giản Minh Thần làm. “Lạc Lạc cùng Kiều Nhạc Ninh đi mở quà, sau đó ăn điểm tâm được không, ba ba sẽ làm cho Lạc Lạc thịt kho tàu.”
“Giản thúc thúc bề bộn, thúc yên tâm, không cần quản chúng ta.”
“Ân, ba ba nhớ làm thịt kho tàu nha, con cùng Ninh ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-gian-du-my-nam/757074/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.