Ý thức được mình bị phát hiện, Minh Côn cũng không nóng nảy, thấy Lục Văn Tây tắt ứng dụng ghi âm trên điện thoại của mình, sau đó còn thuận tay vứt điện thoại vào trong thùng đá, sau đó khui chai rượu chát, từng từng chút rót vào trong thùng.
"Ông biết rõ tính tình tôi không tốt, hà tất gì phải trêu chọc tôi? Đi bao nuôi đám minh tinh không tốt à?" Lục Văn Tây rót rượu một hồi liền cảm thấy phiền, trực tiếp cắm miệng chai rượu vào trong thùng đá.
Minh Côn đưa tay sờ soạng đùi Lục Văn Tây một cái: "Có tính cách, chơi mới sướng."
Nói xong còn mỉm cười thực tởm lợm.
"Cảm xúc thế nào? Đoán được quần giữ ấm làm bằng chất liệu gì không?"
"Ngoan thế, tự mình chủ động mặc quần giữ ấm?"
"Tôi phải tự bảo vệ mình chứ." Lục Văn Tây nói xong liền phủi tay Minh Côn, từ trong túi quần lôi ra một hộp thuốc, rút một điếu châm lửa, hít một hơi thuốc rồi phất phất tay: "Cút đi, hưởng thụ tràng tu la của ông đi, bớt phiền tôi."
Ánh mắt của Minh Côn nhìn lướt qua thùng đá, tựa hồ muốn lấy lại điện thoại, không phải hắn tiếc một cái điện thoại mà là thứ ở bên trong không thể công khai. Nhưng Minh Côn không gấp, vẫn dựa bên cạnh Lục Văn Tây không đi: "Có muốn cả ba chúng ta thử..."
Lục Văn Tây trực tiếp liếc mắt, hàng này giống hệt như quỷ xử nữ, anh không khỏi cảm thán: "Hiện giờ mấy người rất thích chơi trò này à?"
"Mấy người?"
"Trước đó không lâu cũng có một người nói vậy với tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/941649/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.