Lục Văn Tây thu công, chuẩn bị rời khỏi phim trường, bất quá Hứa Trần vẫn chưa trở lại.
Anh có chút lo lắng sợ Hứa Trần bị quỷ xử nữ ngủ, vì thế liền lấy di động ra gọi, sau vài tiếng thì kết nối được, vẫn là âm thanh lãnh đạm quen thuộc: "A lô?"
"Em ở đâu đấy? Chúng ta phải trở về."
"Ở nhà."
"Em đã về rồi à?"
"Ừ."
"Lần tới nhớ báo cho anh biết một tiếng, đừng để anh lo lắng, biết không?"
"Ừm."
Âm thanh nghe có vẻ rất bình thường, hẳn không xảy ra vấn đề gì, Lục Văn Tây để di động vào túi, thở phào một hơi.
Cúp máy, Lục Văn Tây liền theo đoàn đội của mình trực tiếp về nhà.
Dùng chìa khóa mở cửa, tiến vào phòng liền thấy một luồng khí tràng màu hồng, sau đó liền thấy quỷ xử nữ bị cột vào lan can sân thượng, trên người bị khóa bằng xích sắt, phối với vóc người đặc biệt xinh đẹp của quỷ xử nữ thì hình ảnh có chút... thuộc về cấp bậc hạn chế.
Anh có chút do dự đi vào phòng bếp, thấy Hứa Trần đang nấu thuốc liền hỏi: "Em muốn tịnh hóa cô ta hả?"
"Loại quỷ như cô ta không thể tịnh hóa được." Biểu tình Hứa Trần lộ rõ luyến tiếc, tựa hồ rất muốn cứu loại quỷ nữ "đồi phong bại tục" này, giống như nữ quỷ là thiếu nữ sẩy chân đi sai đường vậy.
"Kia vì sao em lại trói cô ta?"
"Cô ta không đứng đắn, với lại cô ta cần phải nói xin lỗi anh."
"Ò..."
Lục Văn Tây nghe vậy thì gật đầu, lại nghiêng đầu nhìn khí tràng màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/941639/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.