Chương trước
Chương sau
Nghe nhạc hội miễn phí một hồi, Lục Văn Tây cũng không quá rối rắm, ôm gối ra phòng khách thì phát hiện Hứa Trần vẫn đau vui vẻ đập muỗi. Anh liền leo lên giường nằm xuống, còn vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Đến đây, thần tượng nổi tiếng sẽ giúp em đuổi muỗi, ngủ thôi.”
Hứa Trần nhìn Lục Văn Tây, có chút do dự không nhúc nhích.
Vẫn rất rụt rè a.
Phỏng chừng là vì biết Lục Văn Tây là GAY nên nghĩ ngợi nhiều, sợ vị thần tượng này đuổi muỗi xong sẽ có cả phục vụ kèm theo, bồi ngủ a.
“Yên tâm đi, anh đây không điên tới mức ra tay với con nít đâu, dưới lầu có một đám quỷ đang mở nhạc hội làm anh ngủ không yên, mau lại đây để anh trai sờ sờ nào.”
Hứa Trần nhìn Lục Văn Tây, sau đó lại nhìn chằm chằm đám muỗi đang vo ve vo ve xung quanh, gian nan lựa chọn, cuối cùng vẫn đi tới nằm bên cạnh Lục Văn Tây. Lục Văn Tây lập tức nắm lấy cổ tay Hứa Trần, nháy mắt muỗi không thấy bóng dáng, tiếng nhạc tưng bừng cũng không còn.
Thế giới thanh tịnh, ngủ thôi nào!
“Ngủ ngon.” Lục Văn Tây nói.
“Ừm.” Hứa Trần đáp.
Lục Văn Tây đụng đến miệng vết thương trên tay Hứa Trần, hình như là do dao gây ra, làm anh nháy mắt liên tưởng tới miệng vết thương khi cắt cổ tay tự tử của Đặng Huyên Hàm, là cùng một vị trí.
Nhóc con này cũng từng cắt cổ tay sao?
Lục Văn Tây không không hỏi, chỉ theo bản năng dời tay qua vị trí khác, dù sao thì hai người vẫn chưa thân thiết đến mức có thể trao đổi bí mật.
Ban đêm, vì đảm bảo im lặng nên Lục Văn Tây vẫn luôn nằm nghiêng nắm cổ tay Hứa Trần, đưa mặt về phía đối phương.
Mấy ngày may rõ ràng Hứa Trần ngủ không đủ giấc, hôm nay lại ngủ rất muộn, vốn cậu sẽ ngủ rất nhanh mới đúng, thế nhưng qua một lúc lâu vẫn không ngủ được, vì thế liền mở to mắt, mà người bên cạnh thì đã truyền tới tiếng hít thở đều đều.
Hứa Trần quay qua nhìn Lục Văn Tây.
Hiện giờ đã gần rạng sáng.
Ánh sáng trong phòng có chút lờ mờ cộng thêm thị giác rất tốt của Hứa Trần có thể nhìn rõ bộ dáng Lục Văn Tây, lúc ngủ cư nhiên có chút đáng yêu.
Đúng vậy, chính là tính từ này.
Ngũ quan không có điểm nào bắt bẻ phối với mái tóc hồng nhạt, sợi tóc mềm mại rũ trên mặt, môi hơi chu chu, sườn mặt bị đè có chút biến hình nhưng không hề ảnh hưởng tới giá trị nhan sắc.
Nhìn một hồi, Hứa Trần liền nhắm mắt lại, ngay lúc này thì cảm giác được trong lúc mơ ngủ Lục Văn Tây đã vô tình buông lỏng tay. Hứa Trần cơ hồ không hề do dự vươn tay nắm lấy cổ tay Lục Văn Tây rồi ngủ tiếp.

Doãn Hàm Vi cảm thấy sự tình cực kỳ quái dị.
Sau khi tới anh cũng như bình thường nhấn chuông cửa, sau khi vào nhà thì phát hiện cửa phòng Lục Văn Tây đang mở, Lục Văn Tây cũng không ở trong phòng.
Nháy mắt Doãn Hàm Vi nhớ tới lời Lục Văn Tây đã nói hôm qua đặc biệt không đáng tin, quan hệ thuần khiết mà chung giường chung gối à?
Từng thấy trợ lý cùng nghệ nhân ở chung nhà nhưng chưa từng thấy ở chung một giường a.
Còn nữa, sau khi anh nhấn chuông cửa thì hai người cư nhiên vẫn không tỉnh, đêm qua mệt thế nào mới ngủ say như chết vậy a?
Một lần nữa khép cửa quay lại phòng khách, mở laptop, Doãn Hàm Vi bắt đầu tra mã sinh viên Hứa Trần, tìm hiểu tin tức đối phương, muốn giúp lão đại nhà mình xác nhận thân phận cậu bạn trai nhỏ này.
Kết quả ở phần địa chỉ của Hứa Trần nhìn thấy một nơi không thể nào tưởng tượng được.
Nơi này… có người ở à? Theo anh biết thì nơi này chính là thâm sơn cùng cốc đi? Hơn nữa phía sau còn có ghi là đạo quan? !
Ngay lúc Doãn Hàm Vi cảm thấy không thể nào tin nổi thì chuông di động vang lên, là bên sô pha giao hàng tới, còn có cả những thứ Lâm Hiểu mua cho Hứa Trần cùng Lục Văn Tây. Doãn Hàm Vi đi ra nhận hàng, sắp xếp đồ đạc cùng thay đổi sô pha xong, công nhân cũng rời đi rồi Lục Văn Tây mới ngáp dài từ phòng khách đi ra.
Doãn Hàm Vi im lặng chờ Lục Văn Tây giải thích, kết quả Lục Văn Tây căn bản không giải thích, chỉ hỏi: “Tin tức thế nào rồi?”
“Tin tức?”
“Chân tướng cái chết của Đặng Huyên Hàm a.”
“Gì cơ?” Sáng nay vừa rời giường, Doãn Hàm Vi đã vội vàng chạy tới, sau khi tới đây thì bận rộn điều tra thân phận Hứa Trần cộng thêm sắp xếp dọn dẹp mọi thứ, căn bản không biết gì cả.
Mà những dân mạng vô tri vô giác như Doãn Hàm Vi cũng có không ít.
Hôm nay là ngày nghỉ đầu tiên của kỳ nghỉ quốc khánh, rất nhiều người quyết định ngủ nướng một trận đã đời, kết quả lúc mở di động lướt weibo thì phát hiện trời đất đảo điên. Nhóm cú đêm cùng nhân viên phấn đấu suốt một đêm, mới sáng sớm tin tức về chân tướng cái chết của Đặng Huyên Hàm hệt như một tia sét bổ vào giới giải trí.
Một nhà truyền thông mua đứt tin tức dùng thân phận ‘bạn thân Đặng Huyên Hàm’ công bố sự thật, nói là sau khi bạn tốt mất đi, vì cảm thấy sự thật quá đau lòng cộng thêm không muốn bị liên lụy nên chỉ đành nặc danh nói ra sự thật.
Quy tắc ngầm trong giới giải trí một lần nữa trở thành đầu đề, chuyện thảo phạt giải trí Anh Đào cùng Vệ Hạo Đông đã được dẫn dắt khá ổn, rất nhiều dân mạng cùng hùa theo. Di thư của Đặng Huyên Hàm được đánh thành văn bản, làm sáng tỏ rất nhiều việc, nhìn di thư, lại nhìn kết quả kiểm tra sảy thai cùng những hình ảnh ngoại tình của Vệ Hạo Đông, mọi người rốt cuộc cũng hiểu được sự thật.
Trong những tấm hình Vệ Hạo Đông ngoại tình, nhân vật nữ đều được dùng kỷ sảo làm mờ, không muốn để đối phương bị liên lụy, thế nhưng vẫn có không ít bị soi ra.
Sự thật rõ rành rành!
Chứng cớ vô cùng xác thực!
Không còn đường sống giải bày.
Dư luận hệt như con quái thú càng quét, chỉ trong vòng một đã phát sinh phản ứng thật lớn.
Có một tài khoản weibo tên là Mã Hầu Tử Động Kinh, vị này có thể xem là một người rất có tình cảm, đại đa số chủ đề đều là thẻo luận về nữ tính, phần lớn là nói về quan điểm nữ tính không kết hôn mới có được cuộc sống vui vẻ hạnh phúc, bình luận có khen cũng có chê.
Mấy hôm trước vị weiboer này còn từng share bài #Lục Vẫn Hí cút khỏi giới giải trí#, sau đó bị fan của Lục Văn Tây công kích một phen, lượng fan trong nhà cũng suy giảm nghiêm trọng.
Kết quả hôm nay Mã Hầu Tử Động Kinh đột nhiên viết một bài thật dài về Lục Văn Tây.
Mã Hầu Tử Động Kinh: mới hôm qua tôi còn trào phúng Lục Văn Tây, ngay cả người chết mà cũng dám cọ nhiệt, quả thực không biết xấu hổ. Kết quả sáng hôm nay đọc tin liền ăn một cái tát đau đớn.
Trước đó ấn tượng của Lục Văn Tây trong lòng tôi là một diễn viên mặt than, gu thời trang lạ lùng, gia đình rất có tiền. Những tin tức tiêu cực về Lục Văn Tây căn bản không cần tôi nói, khắp các trang báo mạng đều có, thực dễ dàng tìm được. Chính là hôm nay tôi đột nhiên cảm thấy, vị người mới này kỳ thực là người thẳng tính tới mức ngu ngốc.
Cậu ấy thực ngốc, thật sự rất ngốc, chỉ là một người xa lạ không hề thân thiết với Đặng Huyên Hàm, cậu ấy có thể bảo trì im lặng nhưng vẫn đứng lên làm người đầu tiên công khai lên án Vệ Hạo Đông để rồi bị dân mạng mắng chửi. Thế nhưng cũng nhờ Lục Văn Tây chịu ra mặt mới kích động được bạn thân Đặng Huyên Làm, làm người đó lên tiếng cho chúng ta biết sự thật.
Người ta vẫn luôn nói giới giải trí không có bí mật, Lục Văn Tây cùng Đặng Huyên Hàm vốn không hề thân thiết cũng biết chuyện, như vậy phỏng chừng cũng có không ít người trong giới biết. Người bạn kia của Đặng Huyên Hàm vốn không lên tiếng, những đồng nghiệp từng hợp tác cũng không lên tiếng, công ty giải trí lại còn bao che cho tên tra nam kia.
Cả giới giải trí chỉ có mỗi Lục Văn Tây là ngoại tộc không sợ trời không sợ đất, rõ ràng cũng đang bị hắc đầy người nhưng vẫn muốn lên tiếng bênh vực Đặng Huyên Hàm.
Nghĩ lại những tin tức trước kia, tôi lại càng nhận định Lục Văn Tây là một đứa nhỏ ngốc.
Bởi vì gia đình bảo hộ quá tốt nên cho dù ở trong giới giải trí lâu như vậy Lục Văn Tây vẫn duy trì được dáng vẻ hồn nhiên của mình. Bởi vì gia cảnh quá cường thế nên không bị quy tắc ngầm, cũng không cần kiêng nể ai.
Hôm qua tôi là antifan Lục, hôm nay tôi chính là bạn Lục.
Đối với chuyện chuyển thành fan Lục, tuy cảm thấy đứa nhỏ này thực sự làm người ta không thể chán ghét nhưng tôi sẽ không chuyển thành fan. Có lẽ một ngày nào đó, Lục Văn Tây làm tôi thực sự thực sự cảm động thì tôi sẽ trở thành fan của cậu ấy.
Hi vọng ngày ấy sẽ không quá xa xôi.
Những weiboer post bài như vậy cũng không phải chỉ có một người.
Còn có một weibo tên là Lão Bắc Kinh Băng Côn công khai lên án những fan hâm mộ nhục mạ thần tượng.
Lão Bắc Kinh Băng Côn: tôi không hề biết con người có thể độc ác đến thế, các người đã thành công nhục mạ Đặng Huyên Hàm tới mức mắc bệnh hậm hực, làm cô ấy buồn bực tới tự sát. Hiện giờ các ngươi lại muốn tiếp tục đối xử với những người khác như vậy sao?
Bên dưới là hình chụp một bình luận ác ý trên weibo Đặng Huyên Hàm.
Khu Cấm Địa: kẻ dựa vào xác thịt như mày để tiến vào giới giải trí sao không mau chết đi, nhìn thấy mày liền cảm thấy ghê tởm, phá hoại không khí xã hội.
Và đây là weibo Lục Văn Tây.
Khu Cấm Địa: mày có tinh thần trọng nghĩa như vậy sao không tự tử theo đi? Rác rưởi!
Tiếp đó vì bài post này mà không ít người đã chạy tới weibo Khu Cấm Địa bắt đầu oanh tác, để vị này cũng nếm trải cái gì là bạo lực internet.
Tầm mười giờ trưa thì Khu Cấm Địa mới lên tiếng đáp trả: rất nhiều người mắng chửi, sao các người không đi công kích bọn họ đi? Chẳng qua là tôi bị chụp hình lại thôi.
Hoàn toàn không hề có ý hối hận, thậm chí cũng không hiểu mình đã làm sai chuyện gì, ngược lại còn cảm thấy mình vô tội, vì thế nhóm dân mạng lại tiếp tục dạy bạn nhỏ này thế nào là đạo lý làm người.
Khoảng mười hai giờ trưa, Khu Cấm Địa một lần nữa đăng bài trên weibo: @Lục Văn Tây @Đặng Huyên Hàm, tôi sai rồi, thực xin lỗi.
Trong số những weibo đang hot nhất, còn có một bài thế này, Giải Trí Vịt Miệng Rộng: ‘Vệ Hạo Đông, anh nợ Đặng Huyên Hàm một lời xin lỗi’ kỳ thực rất nhiều người trong chúng ta nợ Lục Văn Tây một lời xin lỗi.
Cứ theo hướng này phát triển, hết thảy đột nhiên chuyển biến, những người mới hôm qua còn mắng Lục Văn Tây hôm nay đã lần lượt lên tiếng giải thích.
Lục Văn Tây có làm sai gì sao?
Anh không làm sai gì cả, chỉ là một đám người không rõ chân tướng ăn theo nhào tới mắng Lục Văn Tây mà thôi, Lục Văn Tây vốn chẳng làm gì cả, chỉ mỗi tội diễn xuất không tốt mà thôi.
Rất nhanh tin tức về Lục Văn Tây liền xoay chuyển theo hướng tích cực, ngay cả giải trí Hoành Xuyên cũng được hưởng lây, chẳng những thuận tiện tẩy trắng Lục Văn Tây mà còn được dựa hơi tăng nhân khí, lượng fan tăng lên không ít.
Bất quá phần lớn nhiệt độ vẫn tập trung trên người Đặng Huyên Hàm.
Lục Văn Tây vừa uống yến mạch vừa dùng di động lướt weibo, cảm thấy không đủ hết giận.
Doãn Hàm Vi nhìn chằm chằm Hứa Trần, quan sát từng li từng tí, cứ như sợ Hứa Trần sẽ đột nhiên biến thành yêu quái táp Lục Văn Tây một ngụm.
Lúc này điện thoại Lục Văn Tây vang lên âm báo, kiểm tra tin tức wechat một chút thì thấy là Hàn Phạm Minh gửi tin qua: mười triệu tiền bán tin tức đã được chuyển vào thẻ của cậu.
Lục Văn Tây: cái giá không tệ a.
Hàn Phạm Minh: cũng tại gấp quá, bằng không còn có thể cao hơn một chút.
Lục Văn Tây: phải nắm bắt đúng thời cơ mới tốt.
Hàn Phạm Minh: cậu khai thật đi, thật sự không phải cố ý à?
Lục Văn Tây quả thực là cố ý, tựa như lần trước bị Cát Tân Long phê bình anh đã cố ý livestream ca hát vậy. Lần trước là vì muốn nhân cơ hội tuyên truyền ca khúc mới, lần này là vì muốn tẩy trắng bản thân, Hàn Phạm Minh phối hợp tốt như vậy cũng là vì anh đã ám chỉ đúng chỗ.

Từ một vài manh mối, Lục Văn Tây biết được cái chết của Đặng Huyên Hàm tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa công chúng rất thích bênh vực kẻ yếu, Đặng Huyên Hàm hiện giờ đã tử vong, bọn họ sẽ càng hướng về phía chị ta hơn.
Anh tìm được di thư vì muốn giúp Đặng Huyên Hàm vạch mặt tra nam, đồng thời cũng vì nhân cơ hội làm người tốt việc tốt. Sự thật chứng minh, anh quả thật có được chỗ tốt.
Từ khi công khai lên án Vệ Hạo Đông thì bản thân Lục Văn Tây đã được kéo vào tiết tấu của vụ việc.
Chỉ là một chút tư tâm cộng thêm một chút tính toán mà thôi, không hơn.
Một chút thông minh.
Một chút tính toán.
Nhưng quan trọng nhất chính là vận khí.
Bất quá đối mặt với Hàn Phạm Minh, Lục Văn Tây không thẳng thắn thừa nhận, anh cần duy trì hình tượng một thiếu gia ngốc nghếch ở trước mặt Hàn Phạm Minh, như vậy thì mỗi khi anh gặp vấn đề, Hàn Phạm Minh mới anh dũng tranh đấu giúp anh. Bằng không để Hàn Phạm Minh cảm thấy anh thông minh, sẽ tự giải quyết được vấn đề thì sẽ bỏ lỡ mất thời cơ tốt nhất.
Dù sao thì dưới tay Hàn Phạm Minh cũng chỉ có hai nhhệ nhân, nghe nói cuối năm còn có thể ký kết thêm một người.
Lục Văn Tây: chó ngáp phải ruồi thôi.
Hàn Phạm Minh: cậu tập trung đọc kịch bản ‘Vì Chính Nghĩa’ đi.
Lục Văn Tây: biết rồi, ở chỗ tôi vẫn còn một vài đoạn phim ngoại tình của Vệ Hạo Đông, tôi sẽ gửi qua cho anh.
Hàn Phạm Minh: phỏng chừng có thể bán được giá cao.
Lục Văn Tây: cố lên!
Lục Văn Tây nhanh chóng gửi mail cho Hàn Phạm Minh, để Hàn Phạm Minh xử lý, bản thân mình thì lôi kịch bản ra tiếp tục nghiên cứu.
Anh nhận được kịch bản cũng được một thời gian, cũng xem qua vài lần. Nội dung khá quen thuộc, là một bộ phim về một anh hùng võ thuật.
Xem một hồi vẫn không thể nào tập trung được, Lục Văn Tây cứ luôn phân tâm.
Anh nghĩ, mình làm như vậy rồi, liệu Đặng Huyên Hàm có tiêu tan thù hận hay không?
Lục Văn Tây muốn hỏi Hứa Trần để xác nhận một chút nên cứ không ngừng nhìn về phía Hứa Trần, anh phát hiện Hứa Trần vẫn chăm chú đọc sách, hẳn là sách giáo khoa, hơn nữa còn dùng bút ghi chú lại, dáng vẻ rất nghiêm túc nên anh không dám quấy rầy.
Doãn Hàm Vi nhìn thấy cảnh này, không khỏi thở dài.
Hôm nay Lục Văn Tây không tính toán xuất môn, Hứa Trần cũng không có tiết học, xử lý xong việc thay đổi đồ đạc trong nhà, Doãn Hàm Vi liền rời đi, để Hứa Trần phụ trách vấn đề cơm nước của Lục Văn Tây.
Hứa Trần nhận được năm trăm NDT từ Doãn Hàm Vi, biểu thị chỉ có thể dùng nhiêu đó tiền mặt rồi rời đi.
Nhận được nhiệm vụ này, Hứa Trần cũng không qua loa, trực tiếp đi ra ngoài mua đồ.
Lục Văn Tây ở nhà một mình, xem kịch bản, lướt weibo, sau đó đột nhiên nghe thấy một âm thanh có chút mơ hồ: “Cậu có ở nhà không?”
Là tiếng Đặng Huyên Hàm.
Lục Văn Tây lập tức bật dậy khỏi sô pha, nhìn về phía cửa rồi đi chân trần ra ngoài, mở bộ đàm thì phát hiện Đặng Huyên Hàm đang đứng bên ngoài, biểu tình đã có vẻ bình thường hơn.
Bất quá Lục Văn Tây vẫn thông qua bộ đàm hỏi: “Chị có thể không tiến vào không? Nhà tôi vừa mới thay thảm xong.”
Đặng Huyên Hàm đứng bên ngoài nghe vậy liền vui vẻ gật đầu: “Được, vậy cậu ra ngoài đây đi, chúng ta tìm chỗ tâm sự.”
“Ra bên ngoài không được ổn lắm, nhóm paparazzi không nhìn thấy chị nhưng có thể nhìn thấy tôi a.”
“Mau quyết định đi, bằng không tôi leo cửa sổ vào đấy.”
Lục Văn Tây lập tức quyết định mở cửa, sau đó nhanh chóng thu thập thảm trong nhà, để Đặng Huyên Hàm tiến vào, hơn nữa còn lấy ghế dựa trong bòng bếp ra để Đặng Huyên Hàm ngồi ngay ở cửa.
Đặng Huyên Hàm nhịn không được thở dài một hơi, cảm thán nói: “Trước kia còn gọi tôi là tiền bối, giờ lại ghét bỏ tôi như vậy.”
“Trước kia chị đâu có phun máu như bây giờ a.” Lục Văn Tây nhịn không được oán giận, sau đó bắt đầu đánh giá Đặng Huyên Hàm, bộ dáng hiện giờ của chị ta đã tốt hơn rất nhiều, trừ bỏ làn da tái nhợt không có huyết sắc cộng thêm cổ tay nhỏ máu không ngừng, tóc có hơi ướt thì hoàn toàn giống như người bình thường.
“Cậu có thể đốt một lọ thuốc Vân Nam cho tôi không, thuận tiện đốt cả chút băng vải?” Đặng Huyên Hàm hỏi.
“Hóa ra cắt cỗ tay chỉ cần sứt thuốc Vân Nam là được à?”
“Tôi không xác định lắm, muốn thử xem.”
“Có cần đốt cả kim chỉ không?”
“Thôi khỏi đi, tôi dùng băng vải băng lại là được rồi, bảo tôi tự may vết thương lại, tôi không dám làm đâu.”
Lục Văn Tây không nói thêm gì nữa, lấy thuốc cùng băng vải trong hộp y tế cùng một cái nồi trong phòng bếp, bỏ hết vào nồi, lại bỏ thêm chút giấy làm mồi lửa: “Trực tiếp đốt là được à?”
“Có cần niệm tên tôi không? Tôi cũng không có kinh nghiệm.”
“Để tôi viết đi.” Lục Văn Tây vừa viết vừa hỏi: “Hận ý tiêu trừ rồi à?”
Đặng Huyên Hàm mỉm cười: “Có thể xem là vậy, cám ơn cậu. Tôi còn muốn tới bệnh viện một chuyến để tìm con gái mình.”
“Tìm cũng vô dụng thôi, nó đã trở thành ác linh rồi, sẽ làm hại chị đấy.” Lục Văn Tây nói.
“Tôi biết, thế nhưng vẫn muốn gặp nó.”
“Tôi sẽ cố hết sức giúp chị, bất quá bên cạnh Vệ Hạo Đông bây giờ khẳng định không yên ổn, phỏng chừng có chút khó khăn.
Đặng Huyên Hàm nhắm mắt lại, mệt mỏi gật đầu, tựa hồ thực bất đắc dĩ nhưng vẫn chấp nhất muốn được gặp con gái mình. Lục Văn Tây cũng không nói thêm gì, tập trung đốt đồ.
Lúc này cửa mở ra, Hứa Trần tiến vào nhà, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Lục Văn Tây ngồi xổm trước cái nồi, cảm thấy có chút xấu hổ nhưng không biết nên giải thích thế nào.
Nhìn thấy Hứa Trần, Đặng Huyên Hàm liền sợ tới mức bật dậy, chú ý Hứa Trần không nhìn thấy mình mới an tâm thở phào một hơi: “Cậu quen người này à? Tên nhóc này rất hung dữ, hoàn toàn không biết nương tay với nữ giới, trực tiếp dùng thiết liên trói tôi, loại con trai không có phong độ thế này tuyệt đối sẽ cô độc cả đời, không thì cũng là người đồng tính.”
Đồng tính… Lục Văn Tây nuốt một ngụm nước miếng, kích thích vậy sao?
Không biết vì cái gì, kim chủ chẳng qua chỉ đang đốt vài thứ mà thôi, thế nhưng tự dưng ánh mắt kim chủ trở nên có chút… kỳ quái?
…(cont)…
[Đặng Huyên Hàm] sao bộ dáng cậu có vẻ hưng phấn vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.