Lục Văn Tây cầm điện thoại, gõ địa chỉ vừa tìm được vào wechat, gửi cho Hứa Trần.
Hứa Trần cư nhiên lập tức trả lời: ?
Lục Văn Tây: địa chỉ một chỗ ở khác của Đặng Huyên Hàm, hôm nay chúng ta tới đó một chuyến.
Hứa Trần: ừm.
Lục Văn Tây: hôm nay có ba nhiệm vụ, một là trở về căn hộ thường trú của anh kiểm tra một chút. Hai là mua sắm. Ba, buổi tối chúng ta lén tới nhà Đặng Huyên Hàm.
Hứa Trần: ừm.
Lục Văn Tây: hỏi cậu một chuyện
Hứa Trần: ừm.
Nhìn đối phương liên tục dùng ba chữ ừm, Lục Văn Tây nhịn không được nhíu mày, bất quá vẫn gõ chữ hỏi: hôm qua vì sao cậu lại vào bằng đường cửa sổ mà không phải cửa chính?
Hứa Trần: nếu cửa sổ không đóng thì có thể trực tiếp tiến vào, sử dụng phù triện tiêu hao tinh lực.
Lục Văn Tây đột nhiên nhớ ra Hứa Trần từng nói dùng âm dương nhãn sẽ tiêu hao tinh lực, vì thế rất ít khi dùng, hiện giờ lại biết thêm dùng phù triện cũng tốn. Điều này làm anh liên tưởng tới mana trong game, dùng kỹ năng sẽ tốn mana, cần phải hồi mana để có thể tiếp tục chiến đấu.
Tróc quỷ sư hẳn cũng vậy.
Quả thật bình thường nên tiết kiệm mana, bằng không ác linh xuất hiện thì hỏng bét.
Lúc giữa trưa Hứa Trần đã quay lại, buổi chiều không có khóa.
Vừa tiến vào cửa liền nghe thấy tiếng oán giận của Lâm Hiểu: “Lão đại, anh không thể yên tĩnh nghỉ ngơi được à, anh thì còn có ngày nghỉ nhưng em mỗi ngày đều phải chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/941609/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.