Lục Văn Tây nghe Tô Lâm nói vậy thì vô thức nhìn sang Hứa Trần.
Hứa Trần gật đầu: "Có khả năng này."
"Oh." Lục Văn Tây gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết, tiếp đó từ bên cạnh lấy một đôi đũa mới đưa sang cho Hứa Trần, lại gắp một miếng thịt: "Ăn cơm thôi, ăn no rồi mới có sức đánh quái thú."
Hứa Trần vốn nghẹn một bụng lửa, có người chú ý tới Lục Văn Tây làm cậu càng tức giận hơn cả việc mình bị rút máu, kết quả thấy Lục Văn Tây có thái độ này thì tự nhiên cũng phối hợp, bắt đầu ăn cơm.
Thật ra Nhiễm Nam chỉ muốn chọc giận bọn họ, kiểu như tâm trạng của mình không tốt thì cũng muốn người khác không tốt theo. Thấy Lục Văn Tây và Hứa Trần không thèm để ý mà trực tiếp dùng cơm, Nhiễm Nam trừng mắt liếc sang Du Ngạn.
Du Ngạn bị trừng thì lộ ra vẻ mặt vô tội nhìn Nhiễm Nam.
Hiển nhiên Du Ngạn đã sớm biết, bằng không sao lại bình tĩnh đến vậy, đây cũng là nguyên nhân Nhiễm Nam có thái độ cực đoan như vậy.
Nôn nóng.
Đặc biệt nôn nóng.
Vừa muốn chọc giận mọi người ở xung quanh, để mọi người ầm ĩ tranh cãi một trận, thậm chí là vung tay phát tiết một phen.
Giống như trước đây khi phát hiện mình bị nghiện, lại còn dính một thân bệnh vậy.
Mình không tốt thì người khác cũng đừng mong tốt.
Bầu không khí của bữa cơm này có thể gọi là đấu trường Tu La, vẫn luôn bị vây trong trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-khong-con-lau/3373719/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.