Chương trước
Chương sau

"Sao?" Ở xa xa, Tuyết Vũ đạo nhân biến đổi sắc mặt. Hiển nhiên là thực lực của Kỷ Ninh đã vượt xa dự liệu của hắn. Nhưng dù sao cũng là một trong những lão tổ của môn phái nên hắn không dễ gì dừng tay.

Uỳnh! Uỳnh!

Đôi Uyên Ương Phân Quang Kiếm vừa bị đánh bay bỗng nhiên lóe sáng. Một kiếm biến thành một con Giao Long màu xanh, còn kiếm kia biến thành Giao Long màu vàng. Hai kiếm quang Giao Long dài hơn trăm trượng, có thể thấy rõ cả vảy rồng trên mình. Một đôi mắt rồng đầy sát ý đầy sống động hiện ra!

Hai kiếm quang Giao Long vừa mới tăng mạnh uy lực đồng thời ngâm lên một tiếng rồi lao thẳng về hướng Kỷ Ninh.

Người khổng lồ cao mười trượng Kỷ Ninh cũng cảm nhận được áp lực. Bắc Minh Kiếm trong tay lại vẽ ra một đường như cắt cả trời đất. Giữa đất trời lại hiện ra một đường kiếm quang chói mắt.

"Uỳnh!" "Uỳnh!"

Toàn thân Kỷ Ninh rung mạnh như thể vừa bị hai ngọn núi đâm vào, không khỏi lùi lại vài bước.

"Mạnh thật." Kỷ Ninh không những không sợ mà còn vui mừng. Cánh chim màu đen phía sau lưng chấn động, thi triển ra thần thông Phong Dực độn pháp. " Trong lúc nhất thời, cả người như một bóng ma lao tới trước.

"Âm Dương Phân Hóa!"

Ở xa xa, vẻ mặt của Tuyết Vũ đạo nhân cũng cứng đờ lại. Hắn đã thật sự coi Kỷ Ninh là đại địch.

Chỉ thấy kiếm quang Giao Long màu xanh, màu vang phát ra từng tiếng rồng ngâm trên không trung, điên cuồng tấn công Kỷ Ninh. Nhưng Kỷ Ninh nắm lấy hai kiếm vẫn lần lượt đón đỡ. Mỗi một lần va chạm đều làm cho không khí xung quanh nổ vang, bóp méo. Thậm chí ở dưới hồ Dực Xà có chỗ nước hạ xuống hơn mười trượng, có chỗ lại nổi lên con sóng cao tới mấy trăm trượng.

Cho dù khoảng cách hơn mười dặm thì những người trên đảo Minh Tâm như Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà, Thu Diệp đều cảm giác được gió tạt vào mặt. "Uy thế mạnh thật."

"Không ngờ Kỷ Ninh lại mạnh tới vậy."

Từng người trong nhóm người Kỷ Cửu Hỏa đều cứng họng nhìn trân trối.

Ở xa xa, Kỷ Ninh cao mười trượng vẫn như một pho tượng thần đang chiến đấu với hai con Giao Long!

"Vậy mà có thể đánh không phân thắng bại với Nguyên Thần viên mãn sao?"

"Đây chính là một trong ba vị lão tổ của Tuyết Long Sơn đó!"

"Quá mạnh mẽ."

"Trận chiến ở Ngưu Giác Sơn đã trôi qua mười năm, nhưng không ngờ Kỷ Ninh lại tiến bộ nhiều tới vậy. Nếu Nhất Xuyên còn sống, nhất định sẽ cực kỳ vui mừng." Đám người Kỷ Cửu Hỏa vừa rung động vừa kích thích. Tồn tại vô cùng sáng chói kia chính là thiên tài tuyệt thế của Kỷ tộc. Bên Kỷ tộc đang cực kỳ hưng phất.

Nhưng bên Tuyết Long Sơn thì lại kinh sợ.

Ở giữa không trung, Kỷ Ninh đang chiến đấu với hai kiếm quang Giao Long thì bỗng nhiên kiếm pháp biến đổi. Kiếm pháp vốn là cực rắn cực mạnh trở nên thoắt ẩn thoắt hiện.

"Xẹt!"

"Xẹt!"

Giữa không trung, kiếm quang như ánh trăng dịu dàng vô cùng, như người thân vuốt ve. lặng lẽ không tiếng động làm cho hai kiếm quang Giao Long rối loạn.

"Cái gì?" Tuyết Vũ đạo nhân kinh hãi. 'Âm Dương Phân Hóa' trong kiếm pháp của hắn đã được coi là chiêu lợi hại cực kỳ rồi. Vậy mà còn không cản được. Cuối cùng đành phải đánh ra chiêu mạnh nhất hiện giờ: "Uyên Ương Triền Miên!"

Hai kiếm quang Giao Long đang rối loạn lập tức quấn lấy nhau. Giống như một khối song sinh.

Hai cái kiếm quang Giao Long quấn lấy, phụ trợ lẫn nhau. Âm Dương tương sinh tương hỗ hoàn toàn ngăn cản được kiếm pháp của Kỷ Ninh.

"Nếu tính về mức độ ảo diệu thì hắn cơ bản không bằng ta." Kỷ Ninh rất rõ điều này. "Nhưng dù sao tên Tuyết Vũ đạo nhân này cũng có nền móng quá to lớn. Hơn nữa lại có hai kiện pháp bảo thiên giai mạnh mẽ khác thường."

Bắc Minh Kiếm là binh khí Thần Ma huyết luyện, chém giết càng nhiều thì hấp thu sát khí làm uy lực càng lớn thêm. Nhưng trong thời gian chín năm qua, Kỷ Ninh cũng không giết nhiều. Nên Bắc Minh Kiếm cũng mới chỉ tương đương địa giai cực phẩm mà thôi. Nếu so sánh với Uyên Ương Phân Kiếm Quang thì vẫn còn kém không ít.

Ưu thế về kiếm pháp bị phương diện binh khí làm cho yếu hơn.

"Nhất định phải phát huy ưu thế Thần Ma luyện thể." Kỷ Ninh đánh trận này chủ yếu là để kiểm nghiệm uy lực của bản thân. Nhưng bây giờ đối phương đã đưa ra hai thanh phi kiếm 'Uyên Ương Phân Quang Kiếm' cản lại được cả kiếm pháp mạnh nhất của mình hiện giờ. Nên Kỷ Ninh không thể tiếp tục dựa vào kiếm pháp mà tấn công nữa. Rầm rầm!

Rầm rầm!

Trong lúc nhất thời, gió xoáy xung quanh gào rít. Cả người Kỷ Ninh hóa thành một cơn gió, như một bóng ma lao tới giết Tuyết Vũ đạo nhân.

Qua thời gian chín năm, chẳng những thần thông Pháp Thiên Tượng Địa có tiến bộ lớn, tới cả thần thông Phong Dực độn pháp cũng tiến bộ kinh người. Ngay khi vừa bùng nổ toàn bộ sức lực. là Tuyết Vũ đạo nhân lập tức phải kinh hãi điều khiển Uyên Ương Phân Quang Kiếm chặn Kỷ Ninh.

"Keng!" "Keng!"

Kiếm pháp của Kỷ Ninh lại càng thêm linh hoạt, chỉ chặn không công.

Trong nháy mắt đã vọt tới trước người Tuyết Vũ đạo nhân.

"Không ổn." Tuyết Vũ đạo nhân kinh hãi. Hắn nào dám Kỷ Ninh đánh tay đôi cận chiến. Cho dù Kỷ Ninh có trúng một kiếm của hắn thì với Thần Ma luyện thể có thể khôi phục ngay lập tức. Nhưng nếu hắn trúng một kiếm, may mắn thì trong thương, còn đen thêm tí thì có thể chết ngay.

"Vù vù!"

Tuyết Vũ đạo nhân lập tức thi triển độn thuật. Chỉ thấy một đường sáng màu trắng tuyết lóe lên. Tuyết Vũ đạo nhân đã thấy xuất hiện ở trên chiến thuyền.

"Sư phụ." Hứa Khả chân nhân, nam tử áo bào tro đều kinh ngạc nhìn Tuyết Vũ đạo nhân vừa xuất hiện ở bên. Ở xa xa, hai đường kiếm quang cũng bay về, đúng là Uyên Ương Phân Quang Kiếm.

Sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân tương đối khó coi, hắn mở miệng nói: "Hay cho một tên Kỷ Ninh. Không hổ là kiếm tiên, bội phục bội phục!"

Âm thanh hùng hồn vang vọng khắp trời đất.

"Chúng ta đi." Tuyết Vũ đạo nhân nói xong thì chiến thuyền khổng lồ lập tức xé gió bay đi rồi nhanh chóng biến mất ở chân trời xa xa. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://thegioitruyen.com

Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung nhìn Tuyết Vũ đạo nhân rời đi: "Tuyết Vũ đạo nhân này thật dứt khoát. Chưa thua nhưng thấy không thể đánh được là lập tức rút lui."

Trận chiến lần này chủ yếu là để Kỷ Ninh kiểm tra thực lực của mình.

Chín năm, Xích Minh Cửu Thiên Đồ đã tu luyện tới tầng mười một, ngang tầm với Thần Ma luyện thể Vạn Tượng viên mãn. Nhưng chủ yếu là Xích Minh Cửu Thiên Đồ vượt qua một cảnh giới lớn, càng tu luyện lên cao thì càng khó khăn. Khi trước trong hai ba năm là đã có thể tăng lên một tầng. Nhưng Kỷ Ninh tu luyện từ tầng mười tới mười một cũng đã phải tốn tới sáu năm!

Hiển nhiên là thời gian tốn hơn nhiều.

Nhưng ít nhất trên phương diện Thần Ma luyện thể đã ngang tầm với đám nguwòi Huyết Ảnh sư huynh. Mà bản thân lại có thần thông 'Trích Tinh Thủ'. Một khi thi triển ra là có thể đánh với cả Nguyên Thần viên mãn! Nhưng đây mới chỉ là chuyển đầu tiên của Trích Tinh Thủ. Nếu tu luyện tới chuyển thứ hai thì uy lực còn manh hơn nhiều. Pháp môn tu luyện Trích Tinh Thủ có tên: 'Lục Chuyển Trích Tinh'.

Cấp độ Tử Phủ có thể luyện chuyển thứ nhất.

Cấp độ Vạn Tượng có thể luyện chuyển thứ hai.

Cứ như vậy mà tiếp.

Nhưng tu luyện Trích Tinh Thủ cần lương lớn bảo vật ẩn chứa tinh hoa ngũ hành, cần lượng lớn ngoại lực giúp đỡ. Khi trước, Kỷ Ninh tu luyện được chuyển đầu tiên ở Thủy Phủ là do Tam Thọ đạo nhân để lại tinh hoa ngũ hành. Nhưng nếu bây giờ muốn tu luyện chuyển thứ hai thì Kỷ Ninh lại phải tự mình tìm các loại bảo vật ẩn chứa tinh hoa ngũ hành. Nhưng chín năm, tuy Kỷ Ninh đã thu thập bảo vật nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.

"Thần thể, thần thông kết hợp với nhau đã ngang với Nguyên Thần đạo nhân viên mãn dòng luyện khí." Kỷ Ninh cảm thán. "Kiếm thuật của ta đã đạt tới chiêu thứ năm 'Tam Xích Kiếm', cao hơn hắn! Nhưng pháp bảo thì lại kém hơn. Bắc Minh Kiếm còn xa mới bằng được Uyên Ương Phân Quang Kiếm."

Uyên Ương Phân Quang Kiếm kia thậm chí còn ẩn chứa cả chút trí khôn. Ánh mắt của con Giao Long kia còn có chút linh hoạt. Dù sao đó cũng là pháp bảo thiên giai thượng phẩm. Nếu cao thêm một tầng tới 'pháp bảo tiên giai' thì có thể tạo ra linh hồn của pháp bảo. Như lão ngưu màu đen trong Thủy Phủ chính là linh hồn pháp bảo tiên giai mà Thư Hoa tiên nhân để lại.

"Chủ nhân."

"Kỷ Ninh."

"Công tử. "

Ở xa xa, cả đám người đang cưỡi một pháp bảo hình cái lá bay tới. Đám người Kỷ Cửu Hỏa đứng trên đều mang vẻ mặt vui mừng kích động.

Ông trời ơi.

Đây là Nguyên Thần viên mãn đấy. Vậy mà lại bị Kỷ Ninh đánh lui. Bọn họ có thể nhìn ra được Kỷ Ninh đánh với Tuyết Vũ đạo nhân mà hoàn toàn không bị yếu thế. "Kỷ tộc ta thật sự có thể quật khởi, quật khởi mạnh rồi." Kỷ Cửu Hỏa cười ha ha một tiếng. "Ha ha, cho dù Kỷ Cửu Hỏa ta sắp chết vì đại nạn thì cũng nhắm mắt. Không biết bao nhiêu năm rồi, cuối cùng Kỷ tộc ta cũng có một nhân vật như thế này. Kỷ Ninh, tin rằng không bao lâu nữa, danh tiếng của ngươi sẽ truyền khắp quận An Thiền!"

"Danh tiếng khắp quận An Thiền. Các thế lực lớn quận An Thiền đều sẽ biết tới ngươi, nhớ tới tên ngươi." Kỷ Lưu Chân cũng kích động.

Kỷ tộc chỉ là một thế lực nhỏ ở Yên Sơn.

Nhưng lại có một nhân vật như Kỷ Ninh.

Có thể làm cho Nguyên Thần đạo nhân Tuyết Vũ đạo nhân chủ động chạy đi. Một trận chiến này đúng là trận chiến thành danh. Sau trận chiến này, nhất định danh tiếng của Kỷ Ninh sẽ truyền khắp nơi. Dù sao Kỷ Ninh cũng không phải giao đấu với Nguyên Thần tiền kỳ, trung kỳ, cũng không phải tán tu bình thường. Tuyết Vũ đạo nhân kia là một nhân vật thật sự lợi hại.

"Tốt rồi, ta cũng chưa có thắng." Kỷ Ninh nói. "Tuyết Vũ đạo nhân kia đúng là lợi hại. Ta vẫn còn đang đánh nhau sống chết với hắn, thắng bại còn chưa rõ." Đây là sự thật.

Tuyết Vũ đạo nhân kia đúng là vẫn chưa chiến đấu sống chết. Vừa phát hiện ra tuyệt chiêu 'Uyên Ương Triền Miên' của Uyên Ương Phân Quang Kiếm không làm gì được Kỷ Ninh là lập tức rời đi. Nếu thật sự đánh nhau sống chết, Tuyết Vũ đạo nhân sẽ không tiếc Thiên Thủy trong người, điên cuồng dùng Thiên Thủy tấn công Kỷ Ninh, đồng thời thao tác phi kiếm tấn công ở một bên.

Kỷ Ninh cũng không để ý tới tổn thương mà chiến đấu điên cuồng.

Là một cường giả Thần Ma luyện thể nên cho dù Kỷ Ninh có bị thương thì cũng chỉ là chuyện nhỏ. Cho nên nếu thật sự chiến đấu sống còn thì phần thắng của Kỷ Ninh lớn hơn. Phần thần của Tuyết Vũ đạo nhân nhỏ hơn một ít. Nhưng này cũng chỉ là suy đoán vì dù sao cũng không ai biết Tuyết Vũ đạo nhan có bảo vật hộ thân gì.

"Chủ nhân, ngươi đừng khiêm tốn nữa. Ngươi đã đánh hắn phải trốn chạy. Ngươi chính là Thần Ma luyện thể. Ta cũng không tin hắn dám đánh nhau sống chết với ngươi. Hai người có thực lực không kém bao nhiêu. Một người là Thần Ma luyện thể, một người là dòng luyện khí, thông thường kẻ chết đều là dòng luyện khí." Tiểu Thanh cực kỳ kích động.

Ở bầu trời xa xa, trên chiến thuyền. Tuyết Vũ đạo nhân vẩn cảm thấy tim mình đập nhanh như trước. Một tên Thần Ma luyện thể có thực lực kém hắn không nhiều nháy mắt vọt tới trước mặt, đúng là như tử thần đang bước tới, làm cho hắn bị dọa phải vội vàng thi triển độn thuật.

Hứa Khả chân nhân và nam tử áo bào tro ở bên không dám lên tiếng.

"Đồ nhi." Tuyết Vũ đạo nhân nhìn về phía Hứa Khả chân nhân. "Ngươi lệnh cho Hứa tộc mau mau rời khỏi Yên Sơn đi. Tốt nhất là đừng động tới Kỷ tộc. Tuy Tuyết Long Sơn không sợ hắn nhưng hắn cũng không sợ Tuyết Long Sơn ta."

"Dạ." Hứa Khả chân nhân đáp.

"Không bao lâu nữa, chắc chắn trận chiến này sẽ truyền khắp quận An Thiền." Tuyết Vũ đạo nhân lắc đầu. "Thật không ngờ. Tuyết Vũ ta lại có một ngày làm đá lót đường cho kẻ khác."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.