Chương trước
Chương sau

Khi Cửu Liên vừa tới hồ Dực Xà không lâu thì ở dãy núi Xích Long quận An Thiền xa xôi, trên một Truyền Tống Trận cao lớn đang có một đám người tụ tập.

Đám người này có hơi thở mạnh mẽ, hiển nhiên đều là người không tầm thường. Nguồn: https://thegioitruyen.com

Bắc Sơn Hồ còn đứng cạnh một nam tử cao gầy, truyền âm nói: "Phụ thân, người dẫn ta tới đây làm gì vậy? Lúc ở thành An Thiền không cho ta hỏi, nhưng tới tận chi nhánh Ứng Long Vệ thế này thì cũng nên cho ta biết."

Nam tử cao gầy mặc hán phục màu đen, đầu đội cao quan, đôi mắt sâu xa, nhưng khi đôi mắt khép mở lại tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo làm người khác phải kinh hãi.

Người này chính là cha của Bắc Sơn Hồ: Bắc Sơn Dận!

Người lớn tiếng hô hào để trở thành người kế nhiệm An Thiền Hầu nhất chính là Bắc Sơn Dận và Bắc Sơn Hắc Hổ. Hai người bọn họ có tính cách hoàn toàn khác nhau. Bắc Sơn Hắc Hổ giống như một con mãnh thú từ thời xa xưa, có một khí thế bá đạo trời cho...làm cho người khác nhìn thấy phải e sợ, cách làm việc cũng cực kỳ mạnh mẽ, rất nhiều tùy tùng.

Còn Bắc Sơn Dận lại thật sự là kẻ kiêu hùng giỏi ngấm ngầm chịu đựng. Ai cũng không thể nhìn thấu được rốt cuộc Bắc Sơn Dận nghĩ gì. Mọi thứ đều mơ hồ như một giấc mộng.

"Nếu lúc ở thành An Thiền nói cho ngươi biết, với tính cách của ngươi thì e là sẽ nói ra ngoài làm ảnh hưởng." Bắc Sơn Dận lắc đầu. "Việc này có quan hệ rất quan trọng, người biết rất ít. Ngươi nhìn đó, tuy Đông Thạch tiên nhân dẫn một đám người từ chi nhánh Ứng Long Vệ tới đây đợi nhưng người thật sự biết thì lại chắc chỉ có mình Đông Thạch tiên nhân."

Bắc Sơn Hồ nhất thời cảm thấy hơi khó chịu.

Rốt cuộc thì người làm phụ thân và Đông Thạch tiên nhân phải tự mình tới đây là ai? Lại có bí mật gì mà tới cả con trai như mình mà cũng giấu kín?

"Rốt cuộc là ai?" Bắc Sơn Hồ cực kỳ mong ngóng.

"Người này là Thiếu Viêm Nông ở Thiếu Viêm tộc." Bắc Sơn Dận truyền âm.

Bắc Sơn Hồ lập tức biến đổi sắc mặt, lộ ra vẻ khiếp sợ, kinh ngạc truyền âm. "Một trong bốn công tử của vương đô Đại Hạ, công tử Thiếu Viêm Nông? Làm sao hắn lại tới quận An Thiền chúng ta, việc này sao có thể?"

"Hiểu ra chưa, đó là lý do tại sao ta không nói cho ngươi." Bắc Sơn Dận nhìn liếc qua con trai mình.

Bắc Sơn Hồ gật đầu lia lịa.

Hiểu rồi.

Dĩ nhiên là hiểu được.

Mặc dù An Thiền Bắc Sơn tộc là một chư hầu mạnh mẽ từ thời xa xư . Nhưng nếu dõi tầm mắt ra cả vương triều Đại Hạ...thì vẫn có những thế lực mạnh mẽ hơn Bắc Sơn tộc. Ví dụ như hoàng tộc Đại Hạ mạnh nhất, hoặc là 'Hạ mang tộc' - bộ tộc năm xư đã giúp đỡ hoàng tộc Đại Hạ thống nhất vùng trời này...Đó là những bộ tộc mạnh mẽ nhất.

Thiếu Viêm tộc là thần tử phụ tá cho hoàng tộc Đại Hạ!

Đồn rằng, từ thời đại Thần ma, Thiếu Viêm tộc đã cùng với 'Hạ mang tộc', hoàng tộc Đại Hạ là những bộ tộc mạnh mẽ. Lịch sử bộ tộc của bọn họ còn xuyên qua cả thời kỳ nguyên thủy nhất của thế giới lớn này.

Về sau, Thiếu Viêm tộc thần phục 'Hạ mang tộc'! Đi theo Hạ mang tộc chinh chiến thiên hạ, là một trong những bộ tộc dưới trướng Hạ mang tộc. Còn những bộ tộc như Bắc Sơn tộc thì tới mãi về sau mới gia nhập, tính về thực lực thì còn xa mới có thể bằng Thiếu Viêm tộc.

Mà hiện giờ...

Tộc trưởng của Thiếu Viêm tộc được tôn xưng là 'Võ Thần Công'. Đồng thời ở Thiếu Viêm tộc còn có ba vị được phong hầu! Được phong cho ba quận, mà mỗi quận đều rộng lớn hơn quận An Thiền rất nhiều. Dù sao vương triều Đại Hạ cũng có tới ba ngàn sáu trăm quận. Mỗi quận đều lớn nhỏ khác nh u. Quận An Thiền cũng chỉ được coi là bình thường. Có những quận cực lớn rộng hơn quận An Thiền tới mười lần.

Mà người sắp tới có tên 'Thiếu Viêm Nông' là lãnh tụ tuổi trẻ của Thiếu Viêm tộc. Nếu không có gì bất ngờ thì người tiếp nối tộc trưởng Võ Thần Công chính là Thiếu Viêm Nông!

Đương nhiên, thủ lĩnh của bộ tộc lớn như Thiếu Viêm tộc sẽ không dễ dàng ấn định như thế. Còn phải vượt qua một loạt thử thách...Và những thử thách này đều sẽ không dễ dàng vượt qua.

Có thể nói, đị vị của Thiếu Viêm Nông ở 'Thiếu Viêm tộc' cũng giống như Kỷ Ninh lúc còn nhỏ ở Tây Phủ Thành!

Nhưng thủ lĩnh giải quyết những chuyện bên trong thì lại là 'Võ Thần Công'.

Người mà sau này có quyền thế ảnh hưởng tới cả vương triều Đại Hạ lại tới như thế thì dĩ nhiên là Bắc Sơn Dận, Đông Thạch tiên nhân phải tự mình nghênh đón, thậm chí còn phải giữ bí mật cho hắn không người ta biết được sẽ rắc rối.

"Đến rồi."

"Đến rồi."

Ánh mắt của cả đám cùng sáng lên. Chỉ thấy Truyền Tống Trận lóe sáng, tiếp theo trong Truyền Tống Trận xuất hiện một đám người.

Người cầm đầu mặc đồ đen nhìn như đơn giản. Nhưng nếu nhìn kỹ...thì phát hiện những sợi tơ may áo đều là râu rồng 'Đông Hải Thần Long' luyện chế ra. Trên mặt hắn luôn có vẻ mỉm cười tự nhiên. Đám người tới đón cũng cảm thấy được thanh niên mặc đồ đen này có loại cao quý tự nhiên!

Đó là vẻ cao quý thật sự của những lãnh tụ được các bộ tộc lớn mạnh như Thiếu Viêm tộc bồi dưỡng.

Như Thiếu Viêm Nông kia còn được gọi là một trong tứ đại công tử ở vương đô Đại Hạ. Mặc dù đị vị của hắn chư đủ cao tới tầm như hoàng tử hoàng tôn của hoàng tộc Đại Hạ. Nhưng những người thân phận hoàng tộc nhưng không có đị vị thì cũng chư đủ tư cách để Thiếu Viêm Nông kết gi o.

"Thiếu Viêm công tử." Bắc Sơn Dận mỉm cười hành lễ.

"Thiếu Viêm công tử." Đông Thạch tiên nhân cũng hành lễ.

Thiếu Viêm Nông nhìn hai người, gật đầu: "Bắc Sơn Dận, Đông Thạch, lần trước ở vương đô mới chỉ nhìn qua các ngươi. Lần này lại tới quận An Thiền nhờ cậy các ngươi. Thật làm ta hổ thẹn."

"Có thể giúp Thiếu Viêm công tử thì đúng là vinh quang và may mắn của chúng ta ." Bắc Sơn Dận và Đông Thạch tiên nhân cùng đi tới trước nói.

hai người bọn họ đều không kìm lòng được mà phải nhìn thoáng qua người ở bên cạnh Thiếu Viêm Nông. Ở bên cạnh Thiếu Viêm Nông là một người trung niên da ngăm đen, cao gầy, đôi mắt hẹp dài. Hơi thở của người trung niên tỏ ra làm cho Bắc Sơn Dận và Đông Thạch tiên nhân đều thầm giật mình.

"Thần ma."

"Đúng là Thần ma."

Bắc Sơn Dận và Đông Thạch tiên nhân đều nh nh chóng xác nhận.

Có điều với việc một bộ tộc xa xư như Thiếu Viêm tộc thì việc nuôi dưỡng Thần ma cũng chỉ là chuyện đơn giản. Dù sao bộ tộc đấy đã hưng thịnh từ lúc thế giới này mới hình thành, đã sớm săn bắt không biết b o nhiêu Thần ma. Tuy rằng Thần ma ngông nghênh nhưng khi đối mặt với cái chết thì vẫn có rất nhiều Thần ma chịu khuất phục.

"Thiếu Viêm công tử." Đông Thạch tiên nhân chỉ vào đám người phí sau. "Những người này đều đã được căn dặn, có thể hoàn toàn tin tưởng. Trong đó có hai tên Vạn Tượng chân nhân viên mãn, cùng trăm tên Tử Phủ tu sĩ. Thiếu Viêm công tử có chuyện gì cứ việc sai bọn chúng. Dù sao thì hai tên Vạn Tượng chân nhân này cũng là Nhị Trảo Ứng Long Vệ ta ."

"Nhị Trảo Ứng Long Vệ?" Thiếu Viêm Nông nghe xong gật gật đầu. Người tới Nhị Trảo Ứng Long Vệ thì ít nhất cũng ngang với Nguyên Thần đạo nhân thông thường, cũng coi như có ích. Còn trăm tên Tử Phủ tu sĩ kia? Cùng lắm cũng chỉ là vật hi sinh mà thôi.

"Bộ Du gặp qua Thiếu Viêm công tử." Một tên thanh niên tóc rối bù cung kính nói.

"Tuyết Hồng Y ra mắt công tử." Một thiếu niên áo đỏ cung kính hành lễ.

Thiếu Viêm Nông gật đầu nhe: "Lần này phải nhờ tới hai vị rồi."

"Có thể dốc sức cho Thiếu Viêm công tử là vinh hạnh của chúng ta ." Tuyết Hồng Y cùng Bộ Du chân nhân đều khiêm tốn nói.

Ở bên cạnh, Bắc Sơn Dận thấy thế cũng mở miệng nói. "ta cũng đã bố trí hơn mười tên Vạn Tượng chân nhân cùng trăm tên Tử Phủ tu sĩ. Bọn chúng đều là tử sĩ, trung thành không đổi. Có lẽ mười tên Vạn Tượng chân nhân không bằng được Tuyết Hồng Y, Bộ Du. Nhưng nếu phối hợp thì tới cả Nguyên Thần đạo nhân cũng phải tránh xa."

"Tử sĩ?" Thiếu Viêm Nông nghe xong lập tức sáng mắt lên, lộ ra vẻ tươi cười.

Để cho người tu tiên làm tử sĩ là một việc cực kỳ khó khăn. Thông thường phải huấn luyện thành tử sĩ trước rồi sau đó mới bồi dưỡng thành người tu tiên! Nhưng với tâm tính của tử sĩ thì việc đi xa trên con đường tu tiên lại cực kỳ khó khăn...Cho nên Bắc Sơn Dận có thể đưa tới mười tên Vạn Tượng chân nhân là tử sĩ, đúng là một món quà lớn.

Dù sao Đông Thạch tiên nhân chi nhánh Ứng Long Vệ bố trí Tuyết Hồng Y và Bộ Du tới. Nhưng hiển nhiên là chỉ để trợ giúp chứ không thể làm tử sĩ.

"Đây là con ta , tên là Bắc Sơn Hồ. Nó chư b o giờ gặp Thiếu Viêm công tử, nhưng đã sớm nghe đại d nh của Thiếu Viêm công tử. Lần này tới cần khẩn ta , để ta dẫn nó tới gặp Thiếu Viêm công tử một lần." Bắc Sơn Dận mỉm cười.

"Gặp qua Thiếu Viêm công tử." Bắc Sơn Hồ cực kỳ kích động, nói.

Thiếu Viêm Nông gật đầu nhẹ: "Bắc Sơn Hồ. Ừ, ta sẽ nhớ kỹ."

Chỉ một câu đơn giản là đã làm Bắc Sơn Hồ cực kỳ hưng phấn.

"Lần này ta tới quận An Thiền để làm thử thách nho nhỏ của bộ tộc với ta ." Thiếu Viêm Nông nhìn về phí Đông Thạch tiên nhân, Bắc Sơn Dận. "Cho nên cũng không thích hợp cho việc gióng trống khu chiêng. Có hai vị tặng cho một ít người, cũng làm cho ta có thêm phần nắm chắc. ta cũng không thể thờ ơ với lần thử thách này nên cũng sẽ không ở đây lâu. Các ngươi không cần phải tiễn."

"ta sẽ chờ ở đây để chúc Thiếu Viêm công tử thắng lợi trở về rồi cùng ăn mừng chiến thắng." Bắc Sơn Dận và Đông Thạch tiên nhân dõi mắt theo đám người Thiếu Viêm Nông đ ng rời đi.

Ở Truyền Tống Trận chỉ còn lại Bắc Sơn Dận, Bắc Sơn Hồ và Đông Thạch tiên nhân.

Đương nhiên ở bên ngoài còn có lão bộc phụ trách trông coi trận pháp. Nhưng cuộc nói chuyện vừa rồi đã được Đông Thạch tiên nhân dùng lực lượng trời đất để ngăn cách âm thanh nên những lão bộc này cơ bản cũng không biết người vừa đến là ai.

"Phụ thân, chúng ta tặng tử sĩ mà Thiếu Viêm công tử cứ thế mà đi sao?" Bắc Sơn Hồ chớp chớp mắt.

Bắc Sơn Dận nhìn con trai mình một cái. "Có thể được nhận đã là may mắn của chúng ta rồi. Hiện giờ hắn còn phải vượt qua thử thách,cần người giúp nên mới nhận. Để sau này hắn trở thành 'Võ Thần Công', nhân vật cực kỳ qu n trong ở vương triều Đại Hạ thì dù chúng ta có tặng hắn cũng không thèm nhìn. Bây giờ tặng một phần thì sau này sẽ được nhận lại trăm phần, ngàn phần!"

Bắc Sơn Hồ hơi trầm ngâm.

"Đi thôi, trở về." Bắc Sơn Dận ra lệnh.

Một chuyến thuyền màu đỏ sậm, dáng dấp cổ xưa bay trên không.

Trong chiến thuyền có sáu trăm Tử Phủ tu sĩ và hơn mười Vạn Tượng chân nhân. Thiếu Viêm Nông cùng trung niên có con ngươi hẹp dài đứng ở mép thuyền, nhìn xuống mặt đất ngàn dặm phía dưới.

"Tuyết Hồng Y, Bộ Du." Thiếu Viêm Nông hỏi. "Quận An Thiền của các ngươi có những nhân vật nàoi lợi hại? Không tính Nguyên Thần đạo nhân và tiên nhân."

"Không tính tiên nhân, Nguyên Thần đạo nhân..." Tuyết Hồng Y nói. "Những Vạn Tượng chân nhân được coi là mạnh ở quận An Thiền gồm có mấy người ở Hắc Bạch Học cung...đương nhiên còn có Liệt Thiên Kiếm phái, Mộc Lam tộc, Lạp Long tộc, mỗi nơi cũng có một vài tinh anh. Nhưng những kẻ đó đều là hạt giống của cả một thế lực nên e là khó có thể tới gần."

Thiếu Viêm Nông gật đầu nhẹ.

Tuyết Hồng Y là người ưu tú nhất trong thế hệ trẻ ở Tuyết Long Sơn. Nhưng vì Tuyết Long Sơn cũng chỉ là một môn phái nhỏ ở vương triều Đại Hạ cho nên Tuyết Hồng Y phải đành làm lính hầu.

Càng là người ưu tú thì lại càng khó đoán.

"Sao?" Bộ Du chân nhân ở bên cạnh sáng mắt lên. "Hình như đã tới địa giới Yên Sơn. Ở Yên Sơn có một thiên tài tuyệt thế, là Vạn Tượng chân nhân đỉnh cao ở Hắc Bạch Học cung. Đó là Bắc Minh chân nhân Kỷ Ninh."

Nghe thấy tên Kỷ Ninh, Tuyết Hồng Y lập tức nhíu mày.

"Kỷ Ninh?" Tuyết Viêm Nông cũng lộ ra vẻ tò mò.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.