Chương trước
Chương sau

Thiếu Viên Nông nói: " Lần này bộ tộc có ra một thử thách nho nhỏ với ta. Đó là bắt ta phải tới một tòa Tiên Phủ từ xa xưa. Còn mời người nào đó tới hỗ trợ thì bộ tộc ta cũng không quản! Ta cũng không giấu các ngươi, tòa tiên phủ này là phủ đệ của một thiên tiên. Tuy Thiên tiên đã chết không biết bao lâu nhưng bên trong đúng là trùng trùng nguy hiểm. Một đám yêu thú bị nhốt trong đó không ngừng sinh sản, sợ rằng đã có không ít đại yêu. Còn có những nguy hiểm khác nữa cũng không lường trước được . Cho nên ta cần một số người giúp ta, nếu các ngươi giúp ta một tay, dĩ nhiên ta sẽ nhỡ kỹ chuyện này "

Lời này vừa ra khỏi miệng đã khiến cho Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Cửu Liên, Dư Vi, thương Giang chân nhân phải biến đổi sắc mặt.

Phủ Đệ thiên Tiên ??

Tuy rằng ở vùng đất vô tận này có rất nhiều phủ đệ nhưng thông thường đều là phủ đệ của tán tiên, địa tiên xây dựng nên. Bình thường thì phủ đệ của tán tiên, địa tiên có sức hấp dẫn rất lớn đối với Tử Phủ Tu sĩ, nhưng với những người như kỷ Ninh thì sức hấp dẫn nhỏ đi nhiều. Dù sao đám Kỷ Ninh cũng đã tiếp xúc với khá nhiền tán tiên, địa tiên còn sống. ví dụ như sư phụ của Kỷ Ninh chính là Điện tài Tiên Nhân !'

Nhưng đó lại là phủ đệ của thiên tiên! Hoàn toàn khác nhau !

" Các vị thấy thế nào? " Thương Giang chân nhân truyền âm.

Cửu Liên liền truyền âm nói " Thiếu Viêm Nông chính là một trong bốn công tử ở Vương Đô ĐẠI HẠ. Hắn thân phận lớn tới cỡ đấy mà phải nhớ kỹ nhân tình của chúng ta. Chỉ riêng vì chuyện này... ta đã cảm thấy phải nên giúp hắn một lần này. Một khi hắn trở thành người kế nhiệm Vũ Thần Công thì chỉ cần giúp chúng ta một chút thì đã cực kỳ có lợi rồi".

" Đừng nóng vội, tên tôi tớ bên cạnh hắn tạo cho ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm " Kỷ Ninh Truyền âm nói. hắn đã sớm cảm ứng được nguy hiểm ở nơi sâu thẳm, chính là cảm giác do tên tôi tớ kia mang đến. " hắn có tôi tớ lợi hại như thế mà vẫn cần chúng ta hỗ trợ sao >? tốt nhất thì đừng vội đồng ý, cứ tiếp tục nghĩ cho kỹ đi đã "

"Đúng, có lý" / Thương giang chân nhân đáp.

" ta nghe sư huynh" Mộc tử Sóc rất rõ ràng quan điểm.

" Cứ xem hắn nói thế nào đã " Dư Vi cũng nói như thế.

Tuy Cửu Liên có khuynh hướng muốn đồng ý nhưng hiển nhiên trong những người cùng môn phái này, khả năng ảnh hưỡng của Kỷ Ninh vẫn lớn hơn.

Chủ yếu là do càng là thiên tài ở cùng một chỗ thì lại càng coi trọng thực lực. Mà trong mấy người thì ba người Kỷ Ninh, Dư Vi, thương Giang là mạnh nhất.

Thiếu Viêm Nông nhìn biểu tình của năm người Kỷ Ninh, biết đối phương chưa suy chuyển gì, lại nói : " Thiên Tiên kia tên là Vu Giang tiên nhân! là một đại yêu Thủy tộc đắc đạo thành thiên tiên. Năm xưa cũng có tiếng tăm... về sau giao chiến với một tên tiên nhân khác trong tam giới nên chết đi. 'Chìa khóa tiên phủ' của phủ đệ thiên tiên đã nằm trong tay của Thiếu Viêm tộc ta. Nhưng sau khi có chìa khóa, thiếu Viên tộc ta cũng không vội vã đi tìm, cho nên khẳng định chắc chắn rằng từ khi Vu Giang tiên nhân chết tới nay, không hề có người nào vào.

" Mà Tiên Phủ đó là hang ổ của một vị tiên nhân. Giống như các loại linh dược, Pháp Bảo, linh Đan, Kỳ tài thì nhất định sẽ có rất nhiều. Không chừng lại có cả Pháp bảo tiên giai ! "

Nghe thế. Ánh mắt Dư Vi, thương giang chân nhân đều sáng lên. Kỷ Ninh và mộc Tử Sóc cũng không khỏi động lòng.

Pháp bảo tiên giai?

Đúng vậy, phần lớn tán tiên, địa tiên để có pháp bảo tiên giai. Vì thế nên chắc chắn Thiên tiên cũng phải có, thậm chí không chỉ một!Ở hang ổ có để lai pháp bảo tiên giai cũng là khả năng rất lớn.

" mục đích lần này của ta là muốn nắm tiên phủ trong tay. Còn toàn bộ những bảo bối bên trong tiên phủ.. chỉ cần các ngươi kiếm được thì là của các ngươi. Ta sẽ không cướp. Cho nên dù ta thật sự muốn thì cũng sẽ đưa ra cái giá cho các ngươi đồng ý đổi lấy, nhưng sẽ không hề bắt buộc " Thiếu Viêm Nông nhìn nhóm người Kỷ Ninh. " Đây là lời hứa của ta, cúng là lời hứa của Thiếu Viêm Tộc"

Nhóm người Kỷ Ninh nhìn nhau, lặng yên truyeefm âm.

" Có thể tới xem sao" Thương giang chân nhân truyền âm " VÀo được phủ thiên tiên đã là kỳ ngộ khó tìm . theo lời của Thiếu Viêm Nông công tử ...không có chìa khóa tiên phủ thì cơ bàn là không cách nào vào được. Lần này chúng ta theo vào cũng là một cơ hội hiếm thấy" .

Hắn là công tử của thiếu Viêm tộc mà lại đem cả tộc ra hứa với cúng ta, đó là lời hứa đáng giá : Dư Vi cũng truyền âm.

" ta nghe Sư huynh" Mộc Tử Sóc trước sau vẫn vậy

" Kỷ Ninh?" Cửu Liên cũng nhìn về phía Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cũng động lòng.

Thiếu Viêm Nông nhìn thấy vẻ mặt của mấy người, lại bỏ thêm câu nữa " Theo ta được biết, Tuy Vu giang tiên nhân có xuất thân là đại yêu, nhưng lại cũng là một Kiếm Tiên yêu, có thành tựu khá cao về kiếm đạo. Theo vậy thì khả năng ở nơi của hắng cũng sẽ có thể có cả kiếm thuật lưu truyền tới nay "

ánh mắt Kỷ Ninh sáng lên.

" xem ra sư đệ Kỷ Ninh Đã động lòng " Thương giang chân nhân truyền âm, Cười nói " Các vị thấy thế nào, ta cảm thấy có thể đi được :"

" Có thể đi được. " Dư Vi cũng nói " Tuy rằng sẽ nguy hiểm, nhưng nếu Thiếu Viêm Tộc đám cho công tử của bọn họ đi vào thì nguy hiểm này cũng sẽ không quá mức "

" Đi" Cửu Liên cũng truyền âm nói.

Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh.

" Đi thôi, nhìn xem thế nào " Kỷ Ninh gật đầu.

" Được, ta cũng đi" Mộc Tử Sóc lộ ra vẻ tươi cười. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://thegioitruyen.com

Thương Giang chân nhân là người lớn tuổi nhất trong nhóm người, mở miệng nói " Thiếu Viêm Nông công tử , năm người chúng ta nguyệ ý theo ngươi đi vào Vu Giang tiên phủ "

" Ha ha, được !" Ánh mắt của Thiếu Viêm nông sáng lên, vỗ tay một cái, vui mừng nói " Có 5 vị trợ giúp, lần này nhất định sẽ thành công."

" Các vị có cần chuẩn vị cái gì thì có thể nhanh chóng chuẩn bị đi " Thiếu viêm Công nói " chúng ta phải nhanh xuất phát tới Vu Giang tiên phủ một chút "

" CHúng ta thì không sao" Thương Giang chân nhân cười nói " Chỉ e là sư đẹ Kỷ Ninh còn muốn sắp xếp thêm tý nữa "

Bọn họ đều là khách nên dễ dàng rời đi. Còn Kỷ Ninh thì phải bố trí công việc của bộ tộc.

" Xin các vị chờ một lát :" Lúc này Kỷ Ninh hóa thành đường sáng, bay thẳng về phía đảo Minh tâm

Trên đảo Minh Tâm.

Thu Diệp, tiểu Thanh, Bạch Thủy trạch đã sớm đứng chở ở đó.

" làm sao vậy, người đó là ai vậy " thiểu thanh nói.

Kỷ Ninh nhìn về phía Thu Diệp : " Thu Diệp, Người đi chiến thuyền cổ xưa kia tới đây là công tử" thiếu Viêm tộc, một bộ tộc lớn từ xa xưa , địa vị cực kỳ cao quý. Hắn mời ta cùng sư huynh tỷ tới giúp hắn làm một chuyện... ta tạm thời sẽ rời đây một thòi gian. Tấc cả mọi việc trên đảo Minh tâm giao cho ngươi. Còn về phía Kỷ tộc thì ngươi chuyển lời giúp ta, nói rằng không lâu nữa ta sẽ về "

" Rõ" Thu Diệp ngoan ngoãn gất đầu.

Kỷ Ninh vố làm gì thì Thu Diệp đều lặng yên ủng hộ.

" Đi thôi, tiểu Thanh, Bạch thúc" Kỷ Ninh cười nói.

"Đai sao!" Tiểu Thanh lập tức hóa thành một luồng sương mù, nhanh chóng hóa thành một con rán nhỏ quấn lên tay của Kỷ Ninh .

Còn Bạch Thủy trạch thì lặng yên đi theo Kỷ Ninh.

Ra ngoài mạo hiểm thì dĩ nhiên phải mang theo linh thú bên mình.

" Cũng phải xem cái phủ đệ Thiên Tiên nó thế nào " Kỷ Ninh hơi mong chờ. Bỗng nhiên ý nghĩ trong đầu xuất hiện " Phải cẩn thận...tốt nhất là để bảo vật bên người, nghe đồn rằng có nhiều chỗ... bảo vật không thể lấy khỏi pháp bảo trữ vật " Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện một vòng tay màu đen, rồi xỏ nó vào tay. Pháp bào da thú nhanh chóng mặc lên người.

Chiếc vòng đen này là một trong hai vật Kỷ Ninh lấy được ở Thủy Phủ.

Lần này đi tới phủ đệ của Thiên Tiên, Kỷ Ninh vẫn có khả năng bảo vệ. Bởi vì hắn đã vượt qua tầng thứ tư Chiến Thần Điện và Thần Ma luyện thể đạt tới cấp độ Vạn Tượng, được hai lần chọn bảo vật.. .Kỷ Ninh không chọn pháp bảo địa giai mà cả hai đều là bảo vật hộ thân!

Dựa theo lời con gấu lông vàng kia nói: "Cẩn thận một chút. Khi trước Lũy Triển chết ở đúng cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Vạn Tượng chân nhân...được coi là nửa vời trên con đường tu tiên, không tính là yếu, nhưng cũng không tính là cao thủ.Đúng là giai đoạn có khả năng chết nhất. Tuy rằng bảo vật hộ thân này chỉ có thể sử dụng một lần nhưng lại cói uy lực không tầm thương chút nào,có thể đủ để giữ một mạng của ngươi."

Tới lần chọn bảo vật thứ ba, con gấu lớn lông vàng lại nói "Bảo vật hộ thân này rất thích hợp với ngươi.lĐó là thứ vốn được Tam Thọ đạo nhân tự mìnchế tạo ra."

Ngoại trừ lần đầu chọnHàn Minh kiếm trận'.Lần thứ hai và thứ ba đều chọn bảo vật hộ thân!

Cần biết rằng, chỉ riêng bộ Hàn Minh kiếm trận đã có giá trị cực cao rồi.

Ít nhất cũng vượt qua giá trị bảo vật hộ thân mà Điện Tài tiên nhân cho KỷlNinh. Bảo vật hội hân năm xưa Điện Tài tiên nhân cho Kỷ Ninh...bây giờ đã không đủ để nhìn nữa rồi. Mài lần chọn hai bảo vật hộ thân này.. .giá trị cũng không hề thua kém Hàn Minh kiếm trận. Mà đó lại là sản phẩm của Thủy Phủ nên dĩ nhiên là phi phàm.

"Có hai bảo vật hộ thân này là cũng đủ đối phó với một ít nguy hiểm bất ngờ." Kỷ Ninh nói thầm.

"Đi."

Kỷ Ninh và con rắn nhỏ quấn trên tay, Bạch Thủy Trạch theo sau cùng bay lên trời cao.

"Kỷ Ninh, ngươi cũng có linh thú sao?" Ở trên chiến thuyền, Thiếu Viêm Nông nhìn thấy con rắn nhỏ trên tay KỷlNinh, lập tức nở nụ cười. "Ta cũng có một con linh thú,Xích Hỏa."

Lập tức trên cánh tay Thiếu Viêm Nông bắt đầu thò ra một cái đầu rắn màu đỏ lửa.

Trên cái đầu rắn đỏ lửa kia có một cái sừng.

Ánh mắt cũng lờ mờ sắc vàng.

"Xích Lân Cầu Long?" Đám người Kỷ Ninh giật mình.

Nhóm thần thú đều có dòng máu Thần Ma, nhưng cũng phân chia cao thấp. Thần thú bình thường đều hóa hình ở giai đoạn Tử Phủ, giống như Bạch Thủy Trạch, Không Thanh Xà đều như vậy! Nhưng một vài thần thú mạnh mẽ thật sự, trong truyền thuyết thì tới tận Thiên Tiên mới có thể hóa hình. Đó mới thật sự là thần thú đáng sợ.

Xích Lân Cầu Long cũng có danh tiếng cực lớn, phải đạt tới giai đoạn Nguyên Thần thì mới có thể hóa hình! Dĩ nhiên là cao quý hơn Không Thanh Xà và Bạch Thủy Trạch.

"Xì xì." Đôi mắt của Xích Lân Cầu Long nhìn Không Thanh Xà và Bạch Thủy Trạch nhưng rồi lập tức hòa vài làn da.

"Ha ha ha, Xích Hỏa còn chưa hóa hình cho nên buồn vô cùng."Thiếu Viêm Nông ngồi trên ghế cao nhất trong một điện sảnh trên chiến thuyền. Đám người Kỷ Ninh chia ra ngồi ở dưới. "Tới, chúng ta cùng uống rượu ngon, đợi tới lúc vào Vu Giang tiên phủ thì sẽ không còn tự do tự tại như thế này nữa."

"Kính Thiếu Viêm công tử."

Thương Giang chân nhân, Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc,Dư Vi, Cửu Liên đều nâng chén. Hai người ngồi ở dưới cùng là Tuyết Hồng Y và Bộ Du chân nhân cũng nâng chén.

"Ha ha ha..." Thiếu Viêm Nông cười từng trận, hiển nhiên là tâm tình cực tốt.

Dĩ nhiên là hắn phải vui.

Tuy Tuyết Hồng Y, Bộ Du chân nhân là Nhị Trảo Ứng Long Vệ. Nhưng nếu so sánh với thiên tài như Kỷ Ninh hay là hai tiên nhân chuyển thế là Dư Vi và Thương Giang chân nhân thì dĩ nhiên là kém một bậc.

Tiện đường qua hồ Dực Xà Yên Sơn mà lập tức mời được năm người tới giúp đỡ!

Mà mỗi người lại không tầm thường, cho dù là Mộc Tử Sóc, người kém nhất thì cũng là thiên tài khôi lỗi, mà người đi theo con đường khôi lỗi lại vốn am hiểu chiến đấu vượt cấp. Cửu Liên lại là thủ lĩnh kế nhiệm của Đông Duyên tộc, làm sao lại không có một vài thứ hộ thân lợi hại đây?

Sau quãng đường uống rượu mua vui gần hai ngày, cuối cùng đám người Kỷ Ninh cũng tới gần chỗ ẩn giấu Vu Giang tiên phủ.

"Vu Giang tiên phủ nằm sâu trong dãy núi Thiên Du." Đứng ở mép thuyền, Thiếu Viêm Nông chỉ về dãy núi trắng xóa ở xa xa với vẻ hăm hở.

Đám người Kỷ Ninh cũng nhìn theo với vẻ đầy mong chờ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.