Chương trước
Chương sau

Bên trong Vạn Kiếm Thành, ở một đại điện vắng vẻ.

"Cái gì, bộ tộc còn mạnh hơn cả An Thiền Bắc Sơn tộc?" Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà đều sợ tới ngây người.

"Vị này chính là Đa Hòa tiên nhân, còn vị này là Vu Tùy tiên nhân. Cả hai đều là Tán tiên có thực lực mạnh mẽ." Sau khi nói ra nguy cơ của bộ tộc, Kỷ Ninh giới thiệu hai người bên cạnh.

"Tán tiên?"

Đám người Kỷ Cửu Hỏa cảm thấy như đang mơ ngủ. Tán tiên cao cao tại thượng, thậm chí lại còn tới hai vị đang ngồi trước mặt mình đây sao?

"Bọn họ sẽ dần dắt ba vạn đạo binh yêu quái trấn thủ Vạn Kiếm Thành ta." Kỷ Ninh nói. "Tất cả bọn họ đều có Đạo Binh Giáp Khải. Hai vị Tán tiên dẫn đầu ba vạn đạo binh yêu quái...Cho dù có tới hơn mười Tán tiên thì vẫn có thể đỡ nổi. Bọn họ sẽ bảo vệ Vạn Kiếm Thành ngàn năm. Trừ khi là Thiên Tiên, hoặc tồn tại có chiến lực ngang cỡ Thiên Tiên tới tấn công. Còn không thì Vạn Kiếm Thành ta sẽ chắc chắn tuyệt đối."

Dù sao Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà đều là người tu tiên. Tuy rằng vẫn cảm thấy rung đọng nhưng cũng nhanh chóng chấp nhận.

"Bộ tộc sắp xếp thế nào đều do mọi người quyết định." Kỷ Ninh nói. "Việc này mọi người làm tốt hơn ta."

"Yên tâm." Kỷ Lưu Chân gật đầu. "Đã có đạo binh yêu quái này đóng quân ở đây. Hơn nữa chúng ta lại là thành thị Đại Hạ, được Ứng Long Vệ bảo hộ lãnh địa. Nên chỉ cần kẻ nào tới tấn công là sẽ bị cả vương triều Đại Hạ truy nã! Dù Thiếu Viêm tộc có mạnh tới mấy thì cũng không thể đưa một tên Thiên Tiên trong truyền thuyết ra làm kẻ bị truy nã được."

Mỗi Thiên Tiên đều là một truyền thuyết.

An Thiền Bắc Sơn tộc còn chưa chắc có Thiên Tiên. Mà Hắc Bạch Học cung qua vô số năm tháng, tạo ra không biết bao nhiêu Tán tiên, nhưng mới chỉ có một vị Thiên Tiên.

"Tiểu Thanh, Bạch thúc, hai người tạm thời ở lại đây. Đây là tín phù." Kỷ Ninh đưa cho Bạch thúc đã hóa thành hình người ở bên một quả tín phù. "Một khi phát hiện ra tín phù bị vỡ vụn, hai người lập tức phải dùng phép biến tới hồ Dực Xà gặp ta. Nếu tín phù chưa vỡ thì không nhất thiết phải qua."

"Được." Tiểu Thanh, Bạch thúc cùng gật đầu. Vào thời khắc quan trọng này, bọn họ cũng không cản trở gì.

"Ninh nhi, phải cẩn thận chút đấy." Bạch thúc nhắc nhở.

Kỷ Ninh gật đầu mỉm cười.

"Ta đi trước đây. Lần này rời đi, e là phải rất lâu nữa ta mới trở về." Kỷ Ninh nhìn về phía Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà. "Sau này ta sẽ bù lại lần gây tai vạ cho bộ tộc này."

"Đừng nói như vậy!" Kỷ Cửu Hỏa nói thấp giọng. "Nhớ kỹ. Ngươi nhất định phải bảo vệ tốt cho bản thân. Ngươi còn sống là Kỷ tộc ta còn hi vọng hưng thịnh."

Một bộ tộc phải có một thiên tài như thế chính là may mắn của cả bộ tộc.

"Ta đi đây." Kỷ Ninh dùng một Tiểu Na Di đạo phù. Vèo một tiếng liền biến mất.

...

Trên không trung đảo Minh Tâm hồ Dực Xà xuất hiện một không gian gợn sóng. Tiếp theo đó Kỷ Ninh xuất hiện.

"Thu Diệp."

Kỷ Ninh đáp xuống,. truyền âm gọi Thu Diệp. Rất nhanh Thu Diệp mặc pháp bào màu xám đã xuất hiện. Nàng vui mừng nhìn Kỷ Ninh: "Công tử."

"Không thể ở lại đảo Minh Tâm được nữa. Ngươi mau mau di dời mọi người trên đảo Minh Tâm đi. Chia ra từng nhóm tiến về Vạn Kiếm Thành. Cả ngươi cũng phải qua đó." Kỷ Ninh căn dặn.

Thu Diệp hơi kinh ngạc:"Làm sao vậy. Đã xảy ra chuyện gì?"

Từ lâu đảo Minh Tâm đã trở thành nhà của nàng. Tất cả mọi thứ ở nơi này đều có tâm huyết của nàng.

"Không cần hỏi nhiều. Ta không có thời gian nói tỉ mỉ. Ngươi mau mau bố trí người lập tức dời đi. Đây là Tiểu Na Di đạo phù. Dùng nó có thể biến tới một chỗ trong phạm vi ngàn dặm ngay lập tức. Ngươi lập tức dời tới Vạn Kiếm Thành ngay." Kỷ Ninh đưa cho nàng một quả Tiểu Na Di đạo phù.

Thu Diệp lập tức hiểu ra tình hình đã trở nên nghiêm trọng.

Thật ra, cho dù Thiên Tiên của Thiếu Viêm tộc tự thân đi thì cũng phải vào trong Vu Giang tiên phủ, tìm được chỗ Thiếu Viêm Nông chết là 'Chủ điện Vu Giang Điện', sau đó thi triển 'Thì Quang Hồi Sóc' (quay ngược thời gian)...Cho dù có thi triển Thì Quang Hồi Sóc, biết hung thủ chính là Kỷ Ninh... e là cũng phải cần kha khá thời gian thì mới có thể tra ra Kỷ Ninh ở đâu.

Tất cả đều tốn thời gian. Nên thật ra vị Thiên Tiên kia cũng phải mất khá lâu thì mới có thể đuổi tới Yên Sơn được.

Mà cho dù có tới đây thì vị Thiên Tiên cũng chẳng biết Thu Diệp, chẳng biết nổi Thu Diệp có quan hệ với Kỷ Ninh. Cho nên về cơ bản cũng không cần phải đưa Tiểu Na Di đạo phù cho Thu Diệp. Nhưng Kỷ Ninh lo đẻ thời gian dài sẽ xảy ra biến cố nên mới bắt Thu Diệp sử dụng Tiểu Na Di đạo phù.

"Vèo."

Sau khi sắp xếp cho những quản sự, Thu Diệp theo yêu cầu của Kỷ Ninh, sử dụng Tiểu Na Di đạo phù.

"Phù." Kỷ Ninh thở dài nhẹ nhõm.

"Tốt lắm."

Kỷ Ninh đẩy cửa tiến vào gian phòng của mình. Sau khi đóng cửa lại, ý nghĩ hiện lên, trong phòng lập tức xuất hiện một cái bóng con gấu lớn. Cái đầu gấu nuốt thẳng Kỷ ninh vào. Kỷ Ninh biến mất khỏi hồ Dực Xà, tiến vào trong không gian Thủy Phủ.

...

Vương đô Đại Hạ là nơi trung tâm thống trị toàn bộ thế giới này. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com

Nơi này hội tụ lượng lớn Tán tiên, Nguyên Thần đạo nhân. Các mộn phái, bộ tộc, giáo phái lớn đều sẽ đặt chi nhánh ở đây! Thậm chí một số thế lực siêu cường còn bố trí cả trinh thám, người nằm vùng ở đây để điều tra. Nơi này ngư long hỗn tạp, tiên nhân như nhiều như mây, sâu không lường được!

Phủ đệ của Thiếu Viêm tộc chiếm diện tích tầm ngàn dặm, cực kỳ xa hoa.

Trong một gian phòng vắng vẻ ở đó.

Một nam tử đầu đội mũ cao quan, mặc áo dài màu vàng đang ngồi đọc tình báo trên bàn. Hắn chính là tộc trưởng Thiếu Viêm tộc, Vũ Thân Công đương nhiệm!

"Đám Chuyên Thủy tộc kia càng ngày càng quá quắt!" Nam tử áo vàng thì thào tự nói.

"Tộc trưởng, tộc trưởng." Bỗng nhiên một âm thanh hoảng hốt truyền tới.

Sắc mặt của nam tử áo vàng lập tức trầm xuống. Hắn không thích kiểu bộ dạng vội vàng thất thố của đám bộ hạ như thế bao giờ. Có điều đây là người hầu bên người hắn nên chắc cũng phải biết quy tắc của hắn. Cửa thư phòng mở ra, chỉ thấy một người trung niên mặc đồ đen lao vào, quỳ sát đất, nghẹn ngào nói: "Tộc trưởng, Thiếu Viêm công tử, hắn, hắn..."

"Thiếu Viêm Nông? Hắn làm sao cơ?" Nam tử áo vàng nhíu mày.

"Hắn đã chết!' Người hầu trung niên mặc đồ đen sợ hãi nói.

"Cái gì!" Nam tử áo vàng đứng phắt dậy, mặt lộ ra vẻ khiếp sợ. "Chết như thế nào? Làm sao ngươi biết hắn chết? Loại chuyện này không thể nói lung tung được."

"Mệnh giản của hắn trong từ đượng bị vỡ nát." Gã người hầu trung niên đồ đen hô lên.

Nam tử áo vàng đứng trầm mặc trong thư phòng một lát rồi nói thấp giọng: "Tra xét. Mau truyền lệnh xuống. Trong thời gian một chén trà nhỏ phải mau chóng điều tra rõ hành tung của Thiếu Viêm Nông."

"Dạ." Gã người hầu đồ đen nói.

"Sao Thiếu Viêm Nông có thể chết được? Hẳn là hắn đi Vu Giang tiên phủ. Làm sao mà lại chết được. Cho dù không thể luyện hóa được Vu Giang tiên phủ thì trên người hắn vẫn có Đại Na Di đạo phù...Có thể biến thẳng từ Tiên phủ quay về vương đô Đại Hạ. Huống chi bên cạnh hắn còn có một tên Thần Ma là Tương Liễu Phương." Nam tử áo vàng suy ngẫm.

Thiếu Viêm Nông là vãn bối của hắn. Cũng không thân cận với hắn lắm, thậm chí hắn còn chẳng ưa tên Thiếu Viêm Nông này.

Nhưng sau lưng Thiếu Viêm Nông có vị Thiên Tiên ủng hộ!

Tuy rằng nhìn vào vẻ bề ngoài thì thủ lĩnh, tộc trưởng của một bộ tộc có quyền lực rất lớn. Nhưng một khi lão tổ Thiên Tiên trong bộ tộc ra mặt thì bọn họ còn kém xa. Những lão tổ Thiên Tiên sống cả ức năm kia mới chính là gốc rễ của bộ tộc. Mỗi khi sinh ra được một Thiên Tiên là cả bộ tộc phải chúc mừng. Mà một khi có lão tổ Thiên Tiên nào ngã xuống là cả bộ tộc phải cố gắng giấu diếm.

Cho nên không thể xác định được một bộ tộc có mấy Thiên Tiên.

Như An Thiền Bắc Sơn tộc, rốt cuộc có lão tổ Thiên Tiên còn sống không là một vấn đề không ai biết.

Thiếu Viêm tộc có mấy lão tổ Thiên Tiên còn sống cũng là một điều khó biết.

Cho dù là bản thân Vũ Thần Công thì hắn cũng chỉ biết trong bộ tộc có ba lão tổ Thiên Tiên ẩn cư. Thiếu Viêm Nông biết được một lão tổ Thiên Tiên tồn tại! Nhưng rốt cuộc có bao nhiêu vị lão tổ Thiên Tiên thì Vũ Thần Công cũng không dám xác định.

"Tộc trưởng." Gã người hầu đồ đen đã trở lại, cung kính nói. "Ba ngày trước, Thiều Viêm công tử có dùng Truyền Tống Trận tới quận An Thiền. Sau đó đi về phía Vu Giang tiên phủ. Còn vị trí của Vu Giang tiên phủ thì đã nằm ngoài khả năng của thuộc hạ."

"Ừ." Nam tử áo vàng gật đầu. "Ta ra ngoài một chuyến. Tạm thời tin tức Thiếu Viêm Nông chết không được truyền ra ngoài."

"Dạ."

Rất nhanh đã có chín con giao long màu vàng kéo tiên liễn (xe tiên) bay thẳng ra ngoài phủ đệ Thiếu Viêm tộc, gào thét một tiếng là lạp tức rời khỏi vương đô Đại Hạ tiến vào một vùng hư không tối tăm.

...

Ở một ngọn núi lửa cao vút tới tận mây mù, chín con giao long kéo tiên liễn từ hư không vào thẳng trong núi lửa. Lần phun trào gần đây nhất của ngọn núi lửa này đã là hơn mười vạn năm trước.

Phi dọc theo miệng núi lửa xuống.

Ở giữa dòng nham thạch nóng chảy sâu phía dưới có một người khổng lồ tóc đỏ đang nằm đó như thể đang tắm. Đầu của hắn dựa vào vách đá, chân của hắn đặt ở một góc. Đôi mắt của hắn còn lớn hơn cả tiên liễn.

"Tam Hỏa tiền bối." Nam tử áo vàng đứng trên tiên liễn hô.

"Sao?" Gã khổng lồ tóc đỏ lập tức mở mắt ra, vừa thấy nam tử áo vàng thì thoáng suy ngẫm rồi nói. "Ngươi là Thiếu Viêm Phục Quân mới nhận chức tộc trưởng Thiếu Viêm tộc hả?"

"Đúng là ta." Nam tử áo vàng vẫn rất khiêm tốn.

Bởi vì hắn biết vị ở trước mặt hắn có thân phận Thần Ma. Thần Ma kia có họ 'Tam Hỏa', là một chiến binh cực kỳ mạnh mẽ thuộc một bộ tộc cực kỳ lớn ở thời đại Thần Ma. Hắn là một Thần Ma cấp độ Phản Hư! Nhưng mặc dù là cấp độ Phản Hư nhưng thực lực chân chính của hắn lại không hề kém Thiên Tiên chút nào. Lúc trước, nhờ có một vị lão tổ cực kỳ đỉnh cao nên Thiếu Viêm tộc mới có thể thu phục được vị Thần Ma này. Đáng tiếc là vị lão tổ kia đã ngã xuống từ vô số năm tháng trước.

"Chuyện gì?" Gã khổng lồ tóc đỏ mở miệng.

"Ba vị lão tổ có ở thế giới này không vậy?" Nam tử áo vàng hỏi.

Gã khổng lồ tóc đỏ từ từ nói: "Si Tâm lão tổ đã rời khỏi thế giới này hơn vạn năm rồi. Đi đâu, khi nào trở về ta đều không biết. Cảnh Ngư lão tổ thì mới rời thế giới này tới Thiên giới kết bạn cách đây vài chục năm. Bình thường Cảnh Ngư lão tổ đi Thiên giới kết bạn cũng phải trăm năm mới trở về. Chỉ có duy nhất Huyền Cơ lão tổ là đang bế quan."

"Thiếu Viêm Nông vừa mới chết. Việc này không hề nhỏ chút nào. Thỉnh cầu Tam Hỏa tiền bối thông báo cho Huyền Cơ lão tổ." Nam tử áo vàng vội nói.

"Thiếu Viêm Nông? Đó là tộc trưởng kế nhiệm của bộ tộc ngươi phải không?" Gã khổng lồ tóc đỏ nở nụ cười: "Vậy mà tộc trưởng kế nhiệm của các ngươi lại chết à? Thật đúng là chuyện cười. Ta sẽ đi thông báo giúp ngươi."

Gã khổng lồ tóc đỏ lập tức nhắm hai mắt lại, rồi mở mắt ra ngay. "Huyền Cơ lão tổ sẽ tới ngay."

Huyền Cơ lão tổ bế quan ở đâu cũng là một bí mật. Chỉ có vài người thân tín của Huyền Cơ lão tổ biết. Tới cả Vũ Thần Công cũng không biết.

"Vù..."

Trên khoảng không của đám nham thạch bỗng nhiên xuất hiện từng ngôi sao, những ngôi sao phối hợp với nhau như một đại trận huyền điệu. Chỉ thấy một lão già có đôi mắt hẹp dài bước chân ra từ vô số ánh sao đó. Giờ phút này, dường như toàn bộ trời đất xung quanh đều cúi đầu trước lão già này như thể lão già là chủ nhân của trời đất này.

"Huyền Cơ lão tổ." Nam tử áo vàng cung kính hành lễ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.