Chương trước
Chương sau

"Hoàng tộc Đại Hạ ta vốn là có dòng dõi 'Hạ tộc' là hoàng tộc thế giới thượng cổ thời Bàn Cổ. Từ xa xưa đã thống nhất cả thế giới này, kinh doanh hàng tỉ năm, ta lại bái làm môn hạ của sư tôn. Sư tôn cũng từng nói...nếu tính về số mệnh, thế giới vương triều Đại Hạ ta cũng gần như là đứng đầu trong hơn vài chục thế giới lớn có người là môn hạ của sư tôn. Số mệnh hội tụ. Khi tam giới rung chuyển, một vài anh hùng hào kiệt được sinh ra thì khả năng được sinh ra ở vương triều Đại Hạ cực kỳ lớn!" Hoàng đế mặc áo choàng đen suy ngẫm.

"Sư tôn chính là tồn tại nắm giữ cả Thiên Đạo trong tay. Ở trong tam giới cũng được coi là người bản lĩnh lớn cho nên sư tôn cũng không lo lắng tam giới có xoay chuyển thế nào...Nhưng nếu ta mà coi thường thì e là hoàng tộc Đại Hạ của ta gặp nguy to."

Hắn biết rất rõ.

Sư tôn hắn chính là người bản lĩnh lớn tuyệt đỉnh trong tam giới, dưới tay có tới vài chục thế giới lớn nghe sai bảo, vương triều Đại Hạ cũng là một trong số đố.

Còn Thiên đế ư?

Thiên đế cũng chỉ quản lý một ít trật tự của Tam giới mà thôi. Nếu tính về quyền lực thì lão cũng chẳng hơn được hoàng đế Đại Hạ bao nhiêu, thế nên càng khỏi phải so sánh với sư tôn hắn. Sư tôn hắn là tồn tại cấp cực cao, đó chính là bá chủ thật sự nắm vận mệnh trong tay. Bởi vì trước đây cũng đã có lần tam giới rung chuyển, chức Thiên đế cũng đã qua mấy đời. Ai làm Thiên đế đều được những người bản lĩnh lớn tuyệt đỉnh như sư tôn hắn bàn bạc quyết định ra.

"Tới tồn tại như sư tôn mà còn cảm thấy lo lắng thì môn hạ đệ tử như ta rất có thể phải gục ngã trong kiếp nạn này."

"Phải chú ý trên chú ý, cẩn thận trên cẩn thận ."

Hoàng đế áo choàng đen chính là tồn tại sống từ thời thế giới thượng cổ tới giờ. Năm xưa, hắn dẫn bộ tộc tới thế giới 'vương triều Đại Hạ' này...sau đó chiến đấu với Thần Ma bản xứ, tranh đấu với bộ tộc khác, cuối cùng cũng thống nhất được vùng trời này, chứ không phải vốn là người ở đây.

Hắn hiểu được cách để vượt qua đại nạn này.

"Nhất định phải qua lại với nhiều kẻ mạnh ở tam giới hơn mới được."

"Thậm chí có là kẻ hơi khá một chút ở tam giới cũng đáng để ta làm quen. Làm như thế thì số mệnh của ta mới tăng lên được."

"E là trong lần đại hội Tiên Duyên này sẽ có sinh ra cường giả tam giới sau này."

Đôi mắt của hoàng đế áo choàng đen xa thẳm.

Bỗng nhiên...

Ở xa xa, một bóng người xuất hiện trên đám mây. Hắn mặc áo trường bào màu vang, trên áo trường bào có thêu hình Ứng Long. Khuôn mặt của hắn có đường nét mềm mại, ánh mắt sáng như sao. Hắn chính là Kỳ Vương! Chính là tồn tại cấp độ Thiên Tiên.

"Bái kiến bệ hạ." Kỳ Vương cung kính hành lễ.

"Kỳ Vương, trong thời gian ta đi vắng, có chuyện gì phát sinh không?" Hoàng đế áo choàng đen nói. Bình thường, thiên hạ đều được con cháu của hoàng đế cùng một vài đại thần quản lý. Chỉ khi nào có chuyện cực lớn xảy ra thì mới phải cần tới hoàng đế.

"Chắc là bệ hạ cũng biết việc Diên Vương trở thành Thiên Tiên rồi. Còn những chuyện khác...thì ta thấy không có gì quan trọng lắm. Vương triều Đại Hạ coi như là vẫn yên ổn." Kỳ Vương cung kính nói. Còn về việc cái chét của Thiếu Viêm Nông ư? Đừng nói là Vũ Thần Công kế nhiệm, dù có là Vũ Thần Công đương nhiệm chết thì cũng chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi, chẳng cần phải bẩm báo với hoàng đế Đại Hạ.

Đương nhiên nếu những Thiên Tiên như Huyền Cơ lão tổ chết, thì lại đáng để báo.

"Ừ." Hoàng đế áo đen gật đầu. "Còn mấy tháng nữa là đến đại hội Tiên Duyên. Ngươi đã chuẩn bị tin tức đặc biệt liên quan tới đại hội Tiên Duyên chưa?"

"Đại hội Tiên Duyên?" Kỳ Vương kinh ngạc.

Đại hội Tiên Duyên cử hành ba trăm năm một lần.

Với những người tu tiên sống tương đối ngắn thì gần như đó là cơ hội cả đời. Nhưng đối với người cao cao tại thượng như hoàng đế bệ hạ, với sinh mệnh sống vô cùng dài của hoàng đế Đại Hạ, ba trăm năm một lần đại hội như việc thường ngày xảy ra. Một lần hắn bế quan cũng phải tính tới cả vạn năm nên bình thường đều mặc kệ đại hội Tiên Duyên diễn ra thế nào. Tất cả đều để mấy tên Thiên Tiên dưới trướng thu xếp hết.

Nhóm Thiên Tiên chủ trì đã đặt ra luật lệ đầy đủ.

"Nếu thật sự nói về điểm đặc biệt của lần đại hội Tiên Duyên này..." Kỳ Vương suy ngẫm. Nhớ tới một phần tình báo Thiên Bảo Sơn đưa tới rồi lập tức nói ngay. "Cũng có chỗ đặc biệt hơn những đại hội Tiên Duyên trước. Một vài thiên tài tuyệt thế rất có khí phách, có một vài người không tới tham gia, nhưng lần này những thiên tài có danh tiếng đều tới cả. Nếu tính về chất lượng thì hắn lần đại hội Tiên Duyên này rất cao."

Không phải thiên tài tuyệt thế nào cũng nhất định tham gia đại hội Tiên Duyên.

Bởi vì tính cách, tính nết, pháp môn tu luyện nên sẽ có rất nhiều người không đến. Như Lạp Tháp chân nhân cũng vốn không muốn tới.

"Sao?" Hoàng đế áo đen gật đầu nhẹ, quả đúng là tất cả đều có dấu hiệu

Số mệnh vô hình hội tụ.

Đại hội Tiên Duyên lần này chính là nơi số mệnh hội tuh. Những thiên tài tuyệt thế sẽ theo bản năng mà tới. Bởi vì trong đó có người thật sự chót sáng, sau này có thể được tăng số mệnh lên tới mức không thể nào tính nổi.

"Ta muốn đích thân chủ trì lần đại hội Tiên Duyên này." Hoàng đế áo đen mở miệng.

"Tự mình?" Kỳ Vương kinh ngạc. "Đại hội Tiên Duyên ba trăm năm một lần nên cũng không có gì quan trọng. Bệ hạ, người muốn đích thân chủ trì sao?"

Hoàng đế áo đen cũng gật đầu. "Đúng vậy, ta muốn đích thân chủ trì. Phần thưởng của lần đại hội Tiên Duyên này cũng sẽ tăng lên gấp mười, gấp trăm lần."

"Gấp mười gấp trăm lần?" Kỳ Vương run sợ.

Trước đây, người có thứ hạng xếp ở ba vị trí đứng đầu đại hội Tiên Duyên là sẽ được ban cho một món pháp bảo tiên giai.

Vậy lần này?"

"Truyền lệnh cho toàn bộ các môn phái, giáo phái, chư hầu ở toàn thiên hạ." Hoàng đế áo đen hờ hững nói. "Nói cho bọn họ biết ta rất chú ý tới đại hội Tiên Duyên lần này nên sẽ đích thân chủ trì., để ép các môn phái, giáo phái, chư hầu bố trí đệ tử đỉnh cao của họ tới tham gia đại hội Tiên Duyên."

"Mệnh lệnh?" Kỳ Vương lại càng kinh ngạc.

Bình thường tham gia hay không tham gia đều tự nguyện cả.

"Kỳ Vương, chắc ngươi cũng biết chuyện mấy chục năm trước Âm tào Địa phủ bị biến đổi." Hoàng đế áo đen nhìn về phía Kỳ Vương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Biết, đương nhiên là ta biết lục đạo luân hồi đã hỏng. Nhưng nó liên quan tới đại hội Tiên Duyên sao?" Kỳ Vương lờ mờ phát hiện ra. Có điều nguyên nhân đó lại không nằm trong tầm mắt của hắn nên tốt nhất không nên biết là hơn. Đơn giản chỉ cần biết rằng, chắc là lần biến đổi lớn của Minh giới Địa phủ chính là nguyên nhân hoàng đế coi trọng lần đại hội Tiên Duyên này.

Một khi đã như vậy, hắn cũng không dám lười nhác.

"Ta sẽ lập tức truyền lệnh." Kỳ Vương đáp.

"Ừ, ngày bắt đầu đại hội Tiên Duyên sẽ là ngày mười sáu tháng giêng." Hoàng đế áo đen hạ lệnh.

"Rõ." Kỳ Vương đáp.

Rất nhanh, từ trung tâm vương đô Đại Hạ, tin tức 'hoàng đế Đại Hạ tự mình chủ trì đại hội Tiên Duyên, các chư hầu, môn phái, giáo phái phải phái đệ tử đỉnh cao của mình đi tham gia đại hội Tiên Duyên' đã nhanh chóng truyền đi khắp thế giới. Các chư hầu ở vùng đất vô tận này, thậm chí là cả những thế lực lớn ngoài bốn phương biển cũng đều nhận được mệnh lệnh của hoàng đế bệ hạ!

"Hoàng đế bệ hạ tự mình chủ trì?"

"Lần gần đây nhất mà hoàng đế bệ hạ chủ trì đại hội Tiên Duyên, chính là lần diệt sát Đông Ngạc tộc định tạo phản. Tới nay cũng đã cả trăm triệu năm rồi. Còn lần trước nữa hoàng đế bệ hạ tự mình chủ trì chính là lần đầu đại hội Tiên Duyên được tổ chức. Làm sao mà hoàng đế bệ hạ lại muốn tự mình chủ trì đại hội Tiên Duyên lần này thế?"

Trong lúc nhất thời, các chư hầu, môn phái, giáo phái lớn đều cảm thấy hoảng sợ.

Bọn họ cũng chẳng phải để ý tới chuyện sống chết của đệ tử Vạn Tượng, cho dù có chết sạch thì cũng chỉ coi như là một lần đứt gánh trong mấy trăm năm đào tạo mà thôi, để mấy trăm năm sau nữa, rồi lại sẽ có thiên tài được sinh ra.

Điều mà bọn họ lo lắng 'tâm tư của hoàng đế bệ hạ'. Đây chính là hoàng đế, người thật sự nắm trong tay vận mệnh của cả thế giới lớn này.

Hắn đã đích thân chủ trì, lại còn ra lệnh...

Việc này nhất định không bình thường.

"Lão tổ, hoàng đế bệ hạ đã từng chỉ trì lần đầu đại hội Tiên Duyên, lần diệt sát Đông Ngạc tộc tạo phản. Đây là lần thứ ba mà hoàng đế bệ hạ tự mình chủ trì đại hội. Nhất định là có nguyên nhân trong đó."

"Được rồi, không phải nghĩ nhiều. Bệ hạ thân phận cao quý thế nào? Ngươi làm sao có thể đoán được tâm tư của hắn đây? Cho dù hắn có ra lệnh cho toàn bộ thiên tài trẻ của bộ tộc ta đi chịu chết thì chúng ta cũng chỉ có thể tuân lệnh. Đi, đưa ba người Vạn Tượng chân nhân trẻ xếp hạng trước ba của bộ tộc ta đi tham gia đại hội Tiên Duyên. Ngoài bọn họ ra, toàn bộ đều được quyền tự nguyện."

"Triệu hồi ba vị Thánh tử chuẩn bị tham gia đại hội Tiên Duyên."

"Vâng thưa Thánh chủ."

"Năm đệ tử xếp đầu trong mười đại đệ tử của Tề Thiên môn ta đều phải tham gia đại hội Tiên Duyên lần này. Còn các đệ tử khác thì cứ tự nguyện."

"Vâng thưa Thái thượng."

Toàn bộ những thế lực thật sự mạnh ở thế giới vương triều Đại Hạ đều nhận được mệnh lệnh, ví dụ như An Thiền Bắc Sơn tộc. Còn Hắc Bạch Học cung? Đó vẫn là thế lực chưa tới tầm đủ tư cách để nhận được mệnh lệnh.

...

Lại một mùa đông nữa tới. Tuyết đọng được ánh mặt trời chiếu sáng trở nên chói lòa.

Kỷ Ninh, Uất Trì Tích Nguyệt, Dư Vi, Mộc Tử Sóc, Thương Giang chân nhân, Lạp Tháp chân nhân đều cùng ở một chỗ, uống rượu tiên, ăn hải vị tùy ý.

"Mệnh lệnh đã được truyền ra từ hoàng thành." Uất Trì Tích Nguyệt cười nói. "Lần đại hội Tiên Duyên này sẽ được bắt đầu vào ngày mười sáu tháng giêng. Hiện giờ còn cách hơn một tháng là tới ngày."

Đại hội Tiên Duyên nào cũng đều được tổ chức vào tháng giêng.

"Ta đi ngó nghiêng ở vương đô Đại Hạ, tới một chỗ ăn cơm, có nghe được người bên cạnh bàn tán. Bọn họ nói rằng ba đệ tử hàng đầu trong chín đại đệ tử của môn phái bọn họ đều đã tới đây. Những môn phái khác cũng đều vậy. Dường như lần này có cực kỳ nhiều thiên tài tới." Mộc Tử Sóc bưng chén rượu đầu thú lên, vui sướng nói.

"Ta đã mua tình báo ở Thiên Bảo Sơn về xem, hiện giờ đang có rất nhiều thiên tài hướng về vương đô Đại Hạ." Dư Vi nói với vẻ nghiêm túc.

Uất Trì Tích Nguyệt cười nói: "Xem ra mọi người còn chưa biết mấy. Trên thực tế, lần đại hội Tiên Duyên này sẽ được hoàng đế bệ hạ đích thân chủ trì, các chư hầu, môn phái, giáo phái lớn đều muốn lấy lòng bệ hạ nên dĩ nhiên sẽ đưa tới những thiên tài ưu tú nhất."

"Bệ hạ tự mình chủ trì?" Cả đám Kỷ Ninh, Dư Vi, Lạp Tháp chân nhân cùng giật mình.

"Thật ra tất cả các chư hầu đều biết tin này, ngoài ra chắc cũng có một vài đệ tử thiên tài tuyệt thế biết. Chỉ là bọn họ không dám truyền ra ngoài thôi." Uất Trì Tích Nguyệt nói. "Ta nói cho mọi người biết, mọi người cũng đừng có truyền ra ngoài đấy."

"Điều này là dĩ nhiên."

Đám người Kỷ Ninh vẫn cảm thấy giật mình.

Hoàng đế Đại Hạ?

Đây chính là tồn tại đã thống lĩnh thế giới này ư? Đấy chính là tồn tại đứng cao nhất đó ư?

Đám người Kỷ Ninh không khỏi thêm mong chờ.

Thời gian trôi qua, những thiên tài tới vương đô Đại Hạ càng ngày càng nhiều. Thậm chí có những người chỉ đơn giản biết được thiên tài tới đại hội Tiên Duyên lần này rất nhiều, nên vốn không muốn tới cũng động lòng mà tới.

Đảo mắt cái đã tới ngày mười sáu tháng giêng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.