Chương trước
Chương sau
"Bành bành bịch ..."

Lồng ngực Kỷ Ninh lần lượt bị từng thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm đâm trúng, nhưng vẫn giống lần trước ngay cả một dấu vết cũng không lưu lại. Mặc dù hắn bị tấn công liên tục lùi lại mấy bước, nhưng cuối cùng cũng quay trở lại chỗ ban đầu.

"Lê Thiên Hắc Thủy Nhất Tuyến!"

Kỷ Ninh mặc áo bào đen đã hoàn toàn bộc phát, thi triển ra chiêu thức có uy lực mạnh nhất hiện nay của Lê Thiên kiếm trận.

Vùvù vù vù … Chỉ thấy từng đường kiếm xẹt qua không trung tạo thành những đường cong, thậm chí có đường kiếm lướt qua còn tạo thành một nhánh sông, trên không trung hư ảnh của chín nhánh sông giống như "Hải Nạp Bách Xuyên" đều hội tụ tại cùng một chỗ.

Biến thành một con sông màu đen mãnh liệt!

Con sông màu đen cũng chính là chín chuôi Lê Thiên kiếm cùng lúc đánh vào lồng ngực Kỷ Ninh.

"Oanh!"

Lúc này bản thể Kỷ Ninh không thể đứng vững nữa, bay ngược ra phía sau, đụng mạnh vào vách tường gây ra một tiếng nổ lớn, hắn dùng hai tay chống vào vách tường mới ổn định được thân hình.

Kỷ Ninh cúi đầu xem xét, thấy làn da trước ngực mình vẫn y như trước, không có chút dấu vết nào.

"Thần thông tốt, thần thông tốt!" Lúc này tâm trạng Kỷ Ninh rất thoải mái.

Rời khỏi thế giới Đại hạ hơn ba mươi năm, chẳng phải là muốn có được bản lĩnh thật sự rồi quay về sao, hiện tại mình đã học được rồi!

Bát Cửu Huyền Công được xưng là thần thông đứng đầu Tam giới dưới cảnh giới Chân Thần, khi xưa nhóm Đại Năng Giả trình độ cao nhất trong Tam giới kết hợp mới sáng tạo ra được môn thần thông này, có thể làm cho thân thể Chân Thần so sánh được với đại thần thông Bàn Cổ. Mặc dù không thể sáng tạo ra công pháp lý tưởng có ‘mười hai vòng’, nhưng chỉ với chín vòng cũng đã đủ ‘trâu’ rồi.

Dù sao thì hiện tại mình vẫn còn rất yếu, khoảng cách để trở thành Thiên Thần còn xa lắm, về phần Chân Thần lại càng xa xôi vô tận. Cho dù môn thần thông này thật sự có vòng thứ mười, mười một, mười hai, mình cũng không có cách nào tu luyện được.

"Thần thông thành công rồi, giờ ta có thể lập tức quay lại Cừ Nha sơn mạch!" Kỷ Ninh đứng dậy, trên người tự động xuất hiện một bộ quần áo bằng da thú.

Kỷ Ninh ra khỏi Tiên phủ, tiện tay thu lại Tiên phủ.

"Sư phó, người đi đâu vậy?" Thanh Nhai Tiểu Vũ đúng lúc muốn trở lại Tiên phủ.

"Ta muốn hạ giới một chuyến, mấy ngày sau sẽ quay lại." Kỷ Ninh dặn dò. "Nếu Thanh di cùng Bạch gia gia của ngươi hỏi, ngươi cũng nói như vậy."

"Vâng." Thanh Nhai Tiểu Vũ ngoan ngoãn trả lời.

Kỷ Ninh một mình rời đi, đúng lúc đi ngang qua Thần Tiên cung.

"Sư đệ, sư đệ." Sư huynh Ngân Nguyệt khoác áo bào trắng đang đong đưa cây quạt, cười tủm tỉm đi tới. "Xem sư đệ hăng hái thế này, hẳn là đã luyện thành vòng thứ ba Bát Cửu Huyền Công rồi hả?"

"Đúng vậy." Kỷ Ninh gật đầu.

Bát Cửu Huyền Công có hai khó khăn, một là lúc nhập môn phải ngộ ra được bảy mươi hai phép biến hóa, còn lại là sau đó cần phải có lượng lớn bảo vật để rèn đúc thân thể! Kỷ Ninh đã sớm trải qua nhập môn, khi có được một trăm khỏa linh đan Tiên Giai cực phẩm liền tu luyện một mạch.

"Hao phí bao nhiêu Tiên đan?" Ngân Nguyệt hiếu kỳ hỏi.

"Chín mươi chín viên." Kỷ Ninh cười trả lời.

"Ô, thật đúng là chỉ thiếu một chút cũng không đủ." Ngân Nguyệt gật đầu. "Sư đệ phải cố gắng, sớm trả lại bảo vật cho ta."

"Nhất định vậy." Kỷ Ninh gật đầu. "Đệ có việc phải đi trước đây."

"Đi đi." Ngân Nguyệt mỉm cười nhìn Kỷ Ninh rời đi.

Ngân Nguyệt rung đùi đắc ý vô cùng : "Ngân Nguyệt ta thật thông minh, cho tiểu sư đệ một trăm viên Tiên đan, ta nhàn nhã chớp mắt đã qua vạn năm. Tiểu sư đệ sẽ phải đưa ta một trăm khỏa Tiên đan! Tiên đan của ta cho ra bao nhiêu quay trở lại bấy nhiêu, còn được lời mấy chục kiện pháp bảo Tiên giai, hơn nữa còn để cho tiểu sư đệ nợ một phen ân tình."

Kỳ thật những bảo vật này đối với đường đường một Thiên Thần thì có đáng gì, điều thực sự làm cho Ngân Nguyệt vui vẻ nhất chính là làm được một việc thông minh, cảm giác thỏa mãn với kết quả đạt được.

Tinh Châu, Tà Nguyệt Đại thế giới.

Ở sâu trong Cừ Nha sơn mạch, khu vực cấm chế Lôi Điện đang có hai người ngồi ở đó, một kẻ chính là Kim Mao Bi Yêu Vương, kẻ còn lại là một gã thanh niên mắt sáng như sao, mặc một bộ đạo bạo rộng thùng thình.

"Huynh trưởng." Kim Mao Bi Yêu Vương nói. "Khu vực lôi điện này quá khó khăn, ngay cả thực lực Thiên Tiên như huynh cũng đã thử tám lần rồi. Lần vừa rồi ta và huynh cùng liên thủ, thế nhưng đi qua được hơn một trăm sáu mươi trượng lại bị lôi điện tấn công không cách nào tiến lên nửa bước. Đây đã là cực hạn của hai ta rồi, theo ta thấy, hay là chúng ta mời thêm một vị Thiên Tiên đến đây."

"Ngu xuẩn!"

Thanh niên mặc áo bào nhíu mày liếc Kim Mao Bi Yêu Vương : "Bảo tàng như thế này, sao có thể tiết lộ ra ngoài hả?"

"Nhưng mà, chúng ta cứ như thế này đứng trơ mắt nhìn sao? Huynh cũng biết, thiếu niên mặc áo đen kia đã xông qua khu vực cấm chế Lôi điện từ trước, tiến vào trong hạp cốc rồi, chúng ta kéo dài thời gian càng lâu, khả năng thiếu niên mặc áo đen kia đoạt được bảo vật lại càng lớn." Kim Mao Bi Yêu Vương phân trần.

Khi trước Kỷ Ninh đã từng cùng thiếu niên mặc áo đen nói chuyện với nhau, sau đó cũng đã phải cắn răng buông tha bảo vật mà rời đi.

Kim Mao Bi Yêu Vương lúc đầu thấy Kỷ Ninh buông tha rời đi, đã dụng toàn lực chạy qua được cấm vực thứ nhất, cho tới khi gặp phải khu vực cấm chế Lôi điện, ỷ vào am hiểu phòng ngự, đi qua được một trăm hai mươi trượng, rút cuộc cũng không có cách nào tiến thêm được nữa. Lúc đó hắn cũng bị thiếu niên mặc áo đen đó giễu cợt, Kim Mao Bi Yêu Vương lo lắng bảo vật bị thiếu niên này lấy được, cho nên nhanh chóng rời khỏi Cừ Nha sơn mạch, mời bạn tốt của mình, Vô Nhai lão tổ.

Hai người lập nhiều lời thề Thiên Đạo.

Khi đoạt được bảo vật, hai người bọn họ mỗi người một nửa! Vô Nhai lão tổ chính là Thiên Tiên, thực lực mạnh hơn, song Kim Mao Bi Yêu Vương lại có được tin tức về bảo tàng.

"Lúc này có mấy kẻ đã biết rõ về bảo tàng này rồi, nếu lại tiếp tục truyền tin tức ra ngoài, tới khi đó thì sợ rằng bảo vật sẽ chẳng tới tay chúng ta." Vô Nhai lão tổ lắc đầu. "Con gấu ngu ngốc, ngươi cũng không cần quá lo lắng, thiếu niên mặc áo đen nói khu vực cấm chế này còn có tầng thứ ba, có lẽ không phải giả dối. Nếu như không có tầng thứ ba cực khó, chỉ sợ là hắn đã sớm đoạt được bảo tàng rời đi. Nhưng hắn cho đến giờ vẫn chưa đi khỏi, chứng tỏ khu vực cấm chế thứ ba rất khó. Đã khó như vậy, chúng ta dù tìm một gã Thiên Tiên, cũng khó có thể thành công, lại còn để tin tức bị lộ, chẳng thà hai chúng ta cứ từ từ tiến đến."

"Ừm." Kim Mao Bi Yêu Vương gật đầu.

"Hai ta tiếp tục tìm hiểu, chúng ta còn có những phương pháp hợp trận rất tốt, có thể xông qua được khu vực Lôi điện này." Vô Nhai lão tổ nói.

"Được." Kim Mao Bi Yêu Vương đồng ý.

Khi bọn họ đang tìm hiểu được hơn một canh giờ, bỗng nhiên ở khu vực áp lực vô tận bên ngoài truyền tới từng đợt nổ vang.

"Có cao thủ đến rồi!" Vô Nhai lão tổ nghe tiếng nổ vang, nhíu mày nói. "Tiến lên rất nhanh, chẳng lẽ tin tức về bảo tàng bị lộ sao?"

"Không phải chứ, trong mười hai Yêu Vương Đông Lưu bọn ta chỉ may mắn sống sót hai gã Yêu Vương khác, ta và huynh cũng đã uy hiếp bọn hắn phải phát ra lời thề Thiên Đạo." Kim Mao Bi Yêu Vương nhíu mày. "Còn về phần Bắc Minh tiên nhân kia đã bỏ đi hơn một năm, lâu như vậy hắn vẫn chưa quay lại lần nào. Chẳng lẽ ... chẳng lẽ là Hoàng tộc Kỳ Quốc? Nhưng mà thực lực Hoàng tốc Kỳ quốc yếu đuối vô cùng ..."

Trong lúc hai người bọn hắn còn đang nói chuyện.

Oanh!

Một bóng người xông ra, đáp xuống mặt đất.

Chính là một thiếu niên mặc áo da thú, trong tay cầm một thanh Tiên Kiếm uy lực vô cùng mạnh mẽ.

"Bắc Minh tiên nhân?" Kim Mao Bi Yêu Vương kinh ngạc hỏi.

"Nhóc con." Vô Nhai lão tổ bên cạnh cau mày nói. "Sư phụ của ngươi là ai?"

Hắn nghe Kim Mao Bi Yêu Vương kể sơ qua, đương nhiên thấy cấp độ Phản Hư tiền kỳ của Bắc Minh kia mà lại có thực lực như vậy, e rằng sư phụ phía sau rất khó lường. Không chừng cũng là giống hắn đến từ núi Phương Thốn. Có điều đệ tử của núi Phương Thốn rất đông, hắn đường đường là một Thiên Tiên, đứng trước lợi ích của bảo tàng trước mặt, làm sao có thể nhường nhịn?

"Kim Mao Bi Yêu Vương, vị này chính là người giúp đỡ ngươi?" Kỷ Ninh nhìn Vô Nhai lão tổ, thấy đúng là một thanh niên mặc áo bào xanh, có phong độ hơn người.

"Vị này là huynh trưởng của ta, thực lực cao hơn cả ta, Vô Nhai Thiên Tiên." Kim Mao Bi Yêu Vương đắc ý nói.

"Thiên Tiên?"

Kỷ Ninh cả kinh.

Vô Nhai lão tổ lại nói : "Nhóc con, ta đang hỏi ngươi, sư phụ ngươi là ai?"

Kỷ Ninh cười cười, không trả lời, mà bay thẳng tới khu vực cấm chế Lôi điện.

Vô Nhai lão tổ không khỏi nhíu mày, dù sao thấy Kỷ Ninh bình tĩnh như thế, hắn càng cảm thấy lai lịch của Kỷ Ninh có lẽ không vừa, lúc này lạnh lùng nói : "Nhóc con, đây chính là khu vực cấm chế Lôi điện, ngươi phải vượt qua trọn vẹn một trăm tám mươi trượng mới có thể đi tiếp. Với thực lực của ngươi còn kém xa lắm."

Giờ phút này Kỷ Ninh đã bước vào trong khu vực cấm chế Lôi điện.

Oanh! Oanh! Oanh! ...

Lập tức có một tia sét trực tiếp bổ tới, thế nhưng Kỷ Ninh lại rất bình tĩnh, không chống cự chút nào, mặc cho những tia sét này bổ vào thân thể.

"Thần Ma Luyện Thể cũng chỉ có thể gắng gượng chống đỡ trong phạm vi mười trượng đầu tiên của khu vực Lôi điện." Vô Nhai lão tổ lắc đầu.

Kỷ Ninh vẫn tiến lên phía trước.

Mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng ...

Sét đánh càng ngày càng mạnh mẽ, thế nhưng Kỷ Ninh giống như đi bộ bình thường, mặc cho sét đánh.

"Chuyện này, chuyện này, chuyện này ..." Vô Nhai lão tổ, Kim Mao Bi Yêu Vương đều ngớ ra.

Bảy mươi trượng, tám mươi trượng, chín mươi trượng ...

Kỷ Ninh vẫn rất nhẹ nhõm, tiếp tục đi tới. Một cột sét to như thùng nước ầm ầm đánh tới, Kỷ Ninh cảm giác giống như bị mưa bắn vào, rất thoải mái, cảm thấy làn da của mình được kích thích vô cùng thoải mái.

Một trăm hai mươi trượng, một trăm hai ba trượng, một trăm bốn mươi trượng...

Kỷ Ninh cứ trực tiếp đi như vậy.

Ở phía xa xa đường vào hạp cốc xuất hiện thiếu niên mặc áo đen, cũng kinh ngạc khi nhìn cảnh này : “Thằng nhóc mặc da thú kia, mới có hơn một năm không gặp, sao lại mạnh lên nhiều như vậy chứ?"

Một trăm sáu mươi trượng, một trăm bảy mươi trượng ...

"Áo da thú này của ta, chính là áo bào Thiên Giai cực phẩm biến hóa mà thành, mà đạo bào vốn mềm dẻo vô cùng, sở trường giảm bớt lực, trình độ kiên cố là có thể so với một phi kiếm Tiên Giai hạ phẩm rồi." Phi kiếm rất sắc bén, nhưng cứng quá lại dễ gãy! Xét về mặt chịu đựng tấn công, áo bào Thiên Giai cực phẩm hoàn toàn có thể so với phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.

Đắm chìm trong vô tận những tia sét đánh xuống, Kỷ Ninh trực tiếp đi qua phạm vi một trăm tám mươi trượng, những cột sét biến mất.

...

Ở một chỗ khác trong khu vực Lôi điện, Vô Nhai lão tổ và Kim Mao Bi Yêu Vương hoàn toàn không hiểu.

"Dùng thân thể chống đỡ? Chuyện này, chuyện này ... qua được một trăm sáu mươi trượng, vượt qua cả ta và huynh trưởng liên hợp tấn công. Qua một trăm tám mươi trượng, e là ngang với Thiên Tiên thượng đẳng." Kim Mao Bi Yêu Vương kinh hãi. "Chỉ là cấp độ Phản Hư tiền kỳ, thậm chí không dùng pháp bảo, chỉ dùng thân thể trực tiếp là chống đỡ được hay sao? Thân thể này cũng quá là ..."

"Thân thể như thế này gần bằng pháp bảo Tiên Giai rồi."Vô Nhai lão tổ bỗng nhiên biến sắc, dù sao hắn cũng là đệ tử của núi Phương Thốn, còn là Thiên Tiên, lúc này hắn chỉ có thể nghĩ ra một môn thần thông, thần thông đứng đầu Tam giới dưới Chân Thần, "Bát Cửu Huyền Công".

"Ở cảnh giới Phản Hư mà thân thể lại đạt tới trình độ như vậy, chỉ có thể là Bát Cửu Huyền Công! Mà muốn có Bát Cửu Huyền Công thì phải là đệ tử của lão tổ hoặc là được sự cho phép của lão tổ. Chẳng lẽ hắn là đệ tử của lão tổ?" Vô Nhai lão tổ nghĩ như vậy, trong nội tâm hoảng sợ, ngay lập tức truyền âm cho Kỷ Ninh. "Xin hỏi Bắc Minh tiên nhân người có biết Ngân Nguyệt Thiên Thần?"

Ngân Nguyệt Thiên Thần chính là người quản lý Thần Tiên cung, đệ tử của núi Phương Thốn không ai là không biết.

"Ngươi biết sư huynh Ngân Nguyệt?" Kỷ Ninh quay đầu lại hỏi.

"Vãn bối Vô Nhai, bái kiến sư thúc." Vô Nhai lão tổ lập tức cung kính truyền âm lại, hắn không một chút nghi ngờ Kỷ Ninh lừa gạt mình, bởi vì bên ngoài căn bản không có cách nào vào được Tà Nguyệt Đại thế giới! Mà Bát Cửu Huyền Công lại càng là thật!

Kỷ Ninh khẽ giật mình.

Cái này cũng không có gì kỳ lạ, rất nhiều kẻ trong Tà Nguyệt Đại thế giới vượt qua Thiên kiếp trở thành Thiên Tiên đã được thu vào làm đệ tử ở núi Phương Thốn.

"Ừ, có cơ hội gặp lại ở Núi Phương Thốn sẽ tâm sự." Kỷ Ninh quay đầu liền đi đến hạp cốc. 

Thiếu niên mặc áo đen ở lối vào hạp cốc thấy vậy chau mày, lập tức quay lại đi vào trong hạp cốc kia.

Rất nhanh sau đó.

Kỷ Ninh cũng đi vào trong hạp cốc đầy sương mù bao phủ, mà chấn động đáng sợ ở trong hạp cốc cũng càng lúc càng mãnh liệt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.