Chương trước
Chương sau
"Giá cao! Cao mức nào?" Con ngươi hẹp dài của lão tổ Huyền Cơ nheo lại, nhìn thiếu nữ áo bạc trước mặt.

Thiếu nữ áo bạc vẫn rất bình tĩnh, mỉm cười nói: "Ví dụ như ba kiện pháp bảo Tiên giai cực phẩm, hoặc là bảo vật có giá trị tương đương cũng được." Khóe mắt của Huyền Cơ liền giật giật.

"Tiên giai cực phẩm? Ba kiện?"

Lão tổ Huyền Cơ đã biết trước rằng Huyết Vân lầu sẽ ra giá rất cao, vậy mà bây giờ vẫn không khỏi giật mình.

"Tên Kỷ Ninh này tu luyện tới hôm nay cũng mới chỉ có bảy mươi năm!" Lão tổ Huyền Cơ không nhìn được trầm giọng quát, "Chưa đến một trăm năm, thực lực của hắn ta đoán tối đa chỉ ngang với Tán Tiên năm mươi vạn năm! Về phần sánh với Tán Tiên trăm vạn năm, cũng chỉ là một khả năng rất nhỏ.

Giết một tiểu gia hỏa như vậy, mà muốn ba kiện pháp bảo Tiên giai cực phẩm?"

"Không nên nổi nóng, đây là mua bán, thuận mua vừa bán thôi." Thiếu nữ áo bạc cười nói, "Hoàn toàn chính xác, thực lực Kỷ Ninh đạt tới cấp độ Tán Tiên trăm vạn năm là khả năng rất nhỏ. Nhưng tầm quan trong của nhiệm vụ này không nằm ở bản thân Kỷ Ninh, Huyết Vân lầu chúng ta không quan tâm tới tên tiểu tử này. Vụ này quan trọng nhất là sư phó sau lưng Kỷ Ninh! Hắn đứng thứ nhất đại hội Tiên Duyên rồi biến mất hơn ba mươi năm... Không ai biết được sư phó của hắn là ai, nói không chừng lúc chúng ta ám sát, hắn bóp nát một tín phù, sư phó hắn đột nhiên xuất hiện! Huyết Vân lầu chúng ta đoán rằng sư phó hắn tối thiểu phải là Thiên Thần, Chân Tiên, một khi sư phó hắn xuất hiện. Đội ngũ Huyết Vân lầu phái đi chắc chắn sẽ chết hết! Chúng ta mạo hiểm lớn như vậy, tất nhiên là phải đòi giá cao!"

Một gã Thuần Dương Chân Tiên hoặc Thiên Thần, ở trong toàn bộ Tam giới đều được coi là cường giả! Trong thế giới Đại Hạ, Hạ Hoàng là Thuần Dương Chân Tiên duy nhất! Đội ngũ sát thủ Huyết Vân lầu phái đi gặp phải Chân Tiên, Thiên Thần, chết hết là việc không phải nghi ngờ.

"Hừ."

Lão tổ Huyền Cơ lắc đầu, "Đừng lừa gạt ta, các cường giả trong Tam giới bồi dưỡng đệ tử đều để cho đệ tử tùy ý lưu lạc ma luyện, các đệ tử có chém giết mà chết thì cũng chỉ trách tài nghệ không bằng người! Những cường giả Tam giới kia, hay Đại Năng Giả sao có thể tùy tiện ra tay? Đó chính là ỷ lớn hiếp nhỏ!"

Thiếu nữ áo bạc mỉm cười: "Sau lưng Kỷ Ninh liên lụy không nhỏ, ba kiện pháp bảo Tiên giai cực phẩm hoặc là bảo vật có giá trị tương đương. Đây là điều kiện của Huyết Vân lầu ta!"

"Ngươi..." Lão tổ Huyền Cơ nghiến răng nghiến lợi.

"Nếu như không đồng ý, Huyền Cơ ngươi cũng có thể rời đi." Thiếu nữ áo bạc vẫn mỉm cười như trước.

"Tốt!" Lão tổ Huyền Cơ liền cắn răng lấy ra một ít Tiên đan, linh dược, pháp bảo Tiên giai và một lượng lớn nguyên dịch.

Tuy lần này tới đã có chuẩn bị,nhưng pháp bảo Tiên giai cực phẩm rất cần thiết với Thiên Tiên.

Thiếu Viêm tộc sẽ không dễ dàng đem pháp bảo Tiên giai cực phẩm bỏ ra, thà rằng dùng những bảo vật khác thay thế còn hơn.

"Đã đủ chưa?" trong mắt lão tổ Huyền Cơ lóe lên vẻ tiếc nuối.

"Đã đủ rồi." Thiếu nữ áo bạc gật đầu nói, "Huyền Cơ Thiên Tiên người cứ yên tâm, nhiệm vụ lần này chúng ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài, ta có thể lập nhiều lời thề Thiên Đạo. Về phần Kỷ Ninh... Huyết Vân lầu chúng ta sẽ cẩn thận điều tra, chuẩn bị sẵn sàng, một lần ra tay phải thành công ngay. Trong vòng một năm, hắn nhất định sẽ phải chêt."

"Tốt, ta chờ tin vui từ các ngươi." Lão tổ Huyền Cơ gật đầu.

Chào giá ba kiện pháp bảo Tiên giai cực phẩm, nói cao cũng không cao, thấp cũng không thấp.

Đối với mấy lão tổ Thiên Tiên sống lâu năm mà nói, bình thường đều có vài kiện pháp bảo Tiên giai hộ thân.

Một số lão tổ Thiên Tiên cao cấp nhất thậm chí còn có cả pháp bảo Thuần Dương hộ thân.

Cho nên việc bỏ ra ba kiện pháp bảo Tiên giai cực phẩm, đối với toàn bộ Thiếu Viêm tộc chỉ có thể coi là có chút xót ruột mà thôi, trongthời khắc Tam giới rung chuyển mấu chốt này, bọn họ nguyện ý trả giá cao như vậy để diệt trừ một sự "uy hiếp".

Vương đô Đại Hạ.

Kỷ Ninh đứng trên mây mù, phi hành phía trên đường phố rộng rãi của vương đô.

Hắn ở Hắc Bạch học cung, thành An Thiền một ngày, cũng đi xem vị huynh đệ tốt Bắc Sơn Bách Vi, rồi lập tức tới vương đô Đại Hạ.

Dù sao hiện nay Tam giới rung chuyển, nên mua sắm lượng lớn tài liệu bày trận quý giá càng nhanh càng tốt."Phủ Duyên Vương." Kỷ Ninh nhìn tòa vương phủ quen thuộc phía xa, đến vương đô, trước hết gặp biểu tỷ một chút, sau đó đó tới tổng bộ Thiên Bảo Sơn cũng không muộn.

Vèo.

Kỷ Ninh dẫn theo Bạch Thủy Trạch bay tới trước cửa vương phủ, còn Tiểu Thanh thì vẫn quấn quanh cánh tay hắn.

"Ngươi là công tử Kỷ Ninh?" thủ vệ vương phủ nhìn thoáng qua đã nhận ra Kỷ Ninh, cả đám thủ vệ gác cửa đều lộ vẻ kinh hãi, hơn ba mươi năm đối với tu tiên giả mà nói vẫn là tương đối ngắn, hơn ba mươi năm trước bọn hắn cũng từng gác ở cổng vương phủ rồi, đương nhiên nhận ra Kỷ Ninh.

"Ta muốn gặp quận chúa." Kỷ Ninh nói.

"Công tử Kỷ Ninh xin chờ một chút, ta phải đi bẩm báo." Lập tức một tên thủ vệ vội chạy đi báo.

Ngay sau đó.

Từ trong vương phủ đi ra một đám người, đi đầu đúng là biểu tỷ quận chúa Tích Nguyệt.

"Kỷ Ninh." Quận chúa Tích Nguyệt nhìn thấy Kỷ Ninh, liền lộ vẻ kích động, "Tối hôm qua từ Thiên Bảo Sơn ta mới biết ngươi đã trở về, ta đang chuẩn bị sẽ tới gặp ngươi ngay sau khi xong việc nơi đây."

"Kỷ Ninh nên tới gặp quận chúa." Kỷ Ninh chú ý tới bên cạnh quận chúa Tích Nguyệt có một gã nam tử tuấn mỹ, thân hình cao lớn, làn da trắng nõn, hơn nữa thấy đối với biểu tỷ mình khá thân mật, không khỏi cười nói, "Vị này là...?"

"Ah." Quận chúa Tích Nguyệt lộ chút vẻ xấu hổ, liền nói, "Đây là công tử Phong Vân Cố từ đảo Phong Cấm, Thiên giới, tới đây có việc."

"Sớm nghe nói tới đại danh của Kỷ Ninh huynh, hôm nay được gặp quả nhiên bất phàm." Cố công tử cao lớn tuấn mỹ kia khiêm tốn nói.

Kỷ Ninh âm thầm gật đầu, Phong Vân Cố này vậy mà khiếm tốn không có chút kiêu ngạo nào.

"Nhanh vào trong thôi, sao lại đứng ngoài cửa nói chuyện thế này." Quận chúa Tích Nguyệt liền nói, đồng thời nàng cũng yên lặng truyền âm cho Kỷ Ninh, "Biểu đệ, nếu không có gì bất ngờ Vân Cố công tử này sẽ là vị hôn phu của ta."

"A." Kỷ Ninh chấn kinh, lập tức truyền âm, "Biểu tỷ và hắn?"

"Hắn đến ở rể trong phủ Duyên Vương ta." Quận chúa Tích Nguyệt truyền âm nói, "Tương lai ta chắc chắn sẽ phải xây dựng lại Úy Trì tộc, cho nên không có khả năng gả ra bên ngoài.

Về phân Cố công tử này... Thật ra bởi vì vương triều Đại Hạ ta cùng đảo Phong Cấm ở Thiên giới kết minh, cho nên có không ít đệ tử hoàng tộc và đệ tử đảo Phong Cấm kết thành đạo lữ. Ta thấy Cố công tử này cũng có phần coi được, hơn nữa hắn rất chịu nghe lời ta, lại chịu ở rể, nên ta mới gật đầu nguyện ý cùng hắn kết thành đạo lữ." Kỷ Ninh đã hiểu rõ.

Đảo Phong Cấm, Thiên giới? Vương triều Đại Hạ?

"Nguyện ý ở rể, còn nghe lời biểu tỷ. Hơn nữa ta xem hắn cũng là một người khiêm tốn." Kỷ Ninh thầm gật đầu, tại vì biểu tỷ một lòng báo thù, có vị hôn phu như vậy, có lẽ cũng là chuyện tốt.

"Biểu đệ, người không cần quá để ý tới vị Cố công tử này, địa vị của hắn ở đảo Phong Cấm cũng không cao, thực lực cũng bình thường, cũng là người tốt." Quận chúa Tích Nguyệt truyền âm, "Thế nhưng ở phủ Duyên Vương ta còn có một gã đệ tử đảo Phong Cấm khác, cũng đang theo đuổi ta, muốn lấy ta đem về đảo Phong Cấm, gã đó tên là Phong Vân Bằng, địa vị trên đảo Phong Cấm cực cao! Chính là một trong hai người con trai của đảo chủ đảo Phong Cấm, Hoàng đế Đại Hạ cũng đã sớm truyền lệnh xuống, để đệ tử Hoàng tộc không được gây chuyện thị phi, ngươi cũng nên cẩn thận chút."

"Hả? Yên tâm." Kỷ Ninh đáp.

Tiến vào vương phủ.

Úy Trì Tích Nguyệt chuẩn bị tiệc lễ cho Kỷ Ninh. nguồn TruyenFull.vn

Kỷ Ninh, Úy Trì Tích Nguyệt và Vân Cố công tử cùng nói chuyện vui vẻ, dường như Vân Cố công tử trời sinh có chút tự ti, ít nhất trước mặt Kỷ Ninh là có vẻ tự ti rồi.

"Ha ha ha, nghe nói tuyệt thế thiên tài Kỷ Ninh, hạng nhất đại hội Tiên Duyên thế giới Đại Hạ tới phủ Duyên Vương, Tích Nguyệt, vậy mà nàng không nói cho ta. Việc này là nàng không đúng đấy." Theo tiếng cười to,một gã thanh niên mặc đạo bào màu vàng hoa lệ đi đến, thanh niên này mắt sáng như sao, khí chất lỗi lạc không lẫn đi đâu được, phía sau lưng còn có hai gã người hầu cường đại.

Một người hầu có khí tức Thần Ma, hẳn là Thần Ma cấp độ Phản Hư! Người hầu còn lại thì là một gã Tán Tiên cường đại.

"Vân Bằng công tử, chỉ vì lo lắng sẽ quấy rầy công tử thôi." Quận chúa Tích Nguyệt cười, "Xin mời ngồi."

Phong Vân Cố kia liền vội vàng đứng lên nhường chỗ, ngồi xuống vị trí phía dưới.

Mà Vân Bằng công tử cũng chẳng nhường nhịn gì, liền ngồi xuống dưới quận chúa Tích Nguyệt, đối diện với Kỷ Ninh.

"Kỷ Ninh, đây là Vân Bằng công tử, là thiên tài đảo Phong Cấm, Thiêngiới, cũng là cao thủ cấp Phản Hư Địa Tiên." Quận chúa Tích Nguyệt liền nói.

"Bái kiến Vân Bằng công tử." Kỷ Ninh hơi chắp tay.

Vân Bằng công tử hơi có vẻ không để ý nhìn thoáng qua Kỷ Ninh, lập tức khẽ biến sắc, cười nói: "Ah, thì ra Kỷ Ninh ngươi cũng bước vào Phản Hư Địa Tiên rồi."

"Mới chỉ là Phản Hư tiền kỳ, so với Vân Bằng công tử còn kém chút ít." Kỷ Ninh khiêm tốn nói.

"Ha ha ha..." Vân Bằng công tử đắc ý cười, "Ta nghe nói người và Tích Nguyệt quan hệ rất tốt, ngươi nên giúp ta khuyên nhủ nàng, nàng một lòng muốn gả cho cái tên phế vật này, đây không phải phung phí của trời sao?" Nói xong hắn còn liếc Phong Vân Cố ở một bên.

Phong Vân Cố có thể nhẫn nhịn, cũng không khỏi biến sắc, sau đó hơi cúi đầu xuống.

Vân Bằng công tử cười, càng thêm tùy tiện: "Tích Nguyệt và ta, mới đúng là trời sinh một cặp!" Nói xong thò tay ra muốn sờ tay quận chúa Tích Nguyệt, nhưng Tích Nghịch vội né tránh, mặt trầm xuống: "Vân Bằng công tử."

"Được được, ta không vội." Vân Bằng công tử cười.

Quận chúa Tích Nguyệt dù có Thiên Tiên Duyên Vương ở sau lưng.

Nhưng hiện nay Phong Cấm đảo tại Thiên giới và vương triều Đại Hạ kết minh, nàng cũng không muốn gây ra sai lầm gì.

"Vân Bằng công tử." Kỷ Ninh sinh ác cảm với tên này, tuy nhiên tỏ vẻ như trước nói sang chuyện khác, "Nghe nói ngươi tới từ đảo Phong Cấm ở Thiên giới, ta còn chưa từng đi qua Thiên giới. Vân Bằng công tử giới thiệu qua một chút về Thiên giới cho ta biết đi, giúp ta mở rộng tầm mắt."

Vân Bằng công tử nhướng mày, giới thiệu? Ta có thân phận gì? Giới thiệu cho ngươi?

Tuy nhiên Vân Bằng công tử liếc mắt nhìn qua quận chúa Tích Nguyệt, lạnh nhạt khẽ nói: "Thiên giới rất lớn, phương đông Thiên giới có Thiên Đình làm chủ, phương Tây chính là Phật gia Linh sơn làm chủ. Tất nhiên còn có lượng lớn các nhóm Tu la, Thiên nhân sinh tồn ở các nơi Thiên giới, tự hình thành từng cỗ thế lực, đảo Phong Cấm ta cũng được tính là một trong số đó."

"Ta nghe nói sau khi ngươi đoạt hạng nhất đại hội Tiên Duyên, không bái kiếm tiên Trường Thanh làm sư phó, cũng không bái sư bất kì ai trong phe Xích Minh Đạo tổ, mà biến mất không tung tích... Không biết Kỷ Ninh huynh đi đâu?" Ánh mắt Vân Bằng công tử sáng lên, dò hỏi, hắn rất hiếu kỳ đối với sự việc này.

"Tất nhiên là bái sư học nghệ." Kỷ Ninh bình tĩnh trả lời.

"Bái ai?" Vân Bằng hỏi, "Học nghệ ở nơi nào?"

"Sư phó có lệnh, không được tiết lộ ra bên ngoài." Kỷ Ninh lắc đầu.

Vân Bằng công tử không khỏi nhướng mày.

Kỷ Ninh rất không thích tên Vân Bằng công tử này, liền nói ngay: "Quận chúa Tích Nguyệt, ta còn muốn tới Thiên Bảo Sơn mua sắm chút ít vật phẩm, xin phép đi trước."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.