Chương trước
Chương sau
Mây đen này rất dẻo dai, bao phủ hoàn toàn khu vực phía dưới. Hơn một trăm thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm kia cũng không cách nào đâm thủng được, tuy nhiên... do Kỷ Ninh ra tay quá nhanh, trước khi đám mây đen kịp ngăn cản, đã giết chết hơn hai mươi tên Tán tiên áo đen rồi.

Sắc mặc gã thanh niên giáp bạc trở nên khó coi.

"Phá." Kỷ Ninh thu lại phần lớn Tiên kiếm, đồng thời ngưng tụ ra kiếm quang của Đại Thiên kiếm trận tầng hai, kiếm quang chói mắt này hóa thành một con thần long màu đen phá vỡ đám mây đen, bay lượn tự do.

"Hừ."

Gã thanh niên vẫy tay một cái, thu hồi lại đám mây đen, quan sát phía dưới. Hiện giờ những tên áo đen kia đã trốn đi được rồi.

Vèo! vèo! vèo.... từng gã Thanh Đồng ma vệ từ các nơi bay tới, lơ lửng giữa không trung sau lưng thanh niên mặc giáp bạc.

"Các ma vệ, lập trận, vây công!" Gã thanh niên chỉ xuống dưới, quát, "Không được hành động một mình."

"Vâng"

Ngay lập tức cứ chín tên Thanh Đồng ma vệ lập thành một đội, giữa không trung hợp trận biến thành thành một thần thú lớn tới trăm trượng, đây là một thần thú có hình dáng giống như loài hổ, nhưng móng vuốt dài hơn, răng nanh cũng dài hơn, bộ lông dài rủ xuống, trong đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lạnh như băng.

"Thần thú Bệ Ngạn?" Kỷ Ninh cả kinh, "Lần trước ta gặp hợp trận Ba Xà của Huyết Vân lâu, không ngờ lần này lại gặp phải hợp trận Bệ Ngạn, thế lực này đúng là rất lợi hại."

Tổ Long sinh ra từ trong hỗn độn, chính là thần long cổ xưa nhất kể từ khi hỗn độn bắt đầu, cổ xưa hơn cả Chúc Long, là con rồng đầu tiên cho nên mới được gọi là Tổ Long.

Tổ Long có chín con.

Tên nào trong đám con của Tổ Long cũng đều có thực lực trời sinh cường đại, Bệ Ngạn chính là một trong số đó.

"Giết!"

"Giết hắn!"

Ba thần thú Bệ Ngạn từ trên không trung đáp xuống, Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn ba thần thú Bệ Ngạn kia, đột nhiên cảm giác được một cỗ chấn động phía sau lưng, vội quay đầu lại nhìn, thì thấy một thần thú Bệ Ngạn nữa từ cửa chính Cổ bảo lao vọt ra.

Bên trong cổ bảo cũng có một ít Thanh Đồng ma vệ, bởi vì khi nãy Kỷ Ninh giết quá nhanh, những tên ma vệ này lúc đó cũng chưa kịp tụ tập hợp trận.

"Tên áo trắng này sử dụng tiên kiếm lợi hại, chắc hẳn là một luyện khí lưu Kiếm Tiên cường đại. Luyện khí lưu Kiếm Tiên tuy lợi hại... nhưng sợ nhất cận chiến. Chúng ta vây công, chỉ cần móng vuốt đánh trúng người hắn, hắn nhất định sẽ phải chết."

"Giết hắn, nếu không tướng quân cùng với chúng ta đều thê thảm."

Mỗi tên trong đám này đều ôm sát tâm.

Bọn gã đều không muốn Kỷ Ninh còn sống rời đi, bởi vì việc luyện chế khôi lỗi ở dãy núi Đông Lâm này là chuyện vô cùng bí mật, một khi cứ điểm này bị lộ... để vương triều Đại Hạ biết được, chỉ sợ vương triều Đại Hạ sẽ điên cuồng điều tra, khi đã có mục tiêu để điều tra, chỉ sợ sẽ còn để lộ ra nhiều cứ điểm hơn nữa.

Cần biết rằng... Cho đến nay vẫn chưa có một cứ điểm nào bị lộ! Tuy rằng vương triều Đại Hạ cũng phát hiện vài nơi có phần kỳ lạ, tuy nhiên cũng không biết được những nơi này đang làm gì, cho nên vương triều Đại Hạ cũng không có hành động thiếu suy nghĩ.

Cũng phải nói cứ điểm ở dãy núi Đông Lâm này quá không may mắn rồi.

Dù sao trong toàn bộ thế giới Đại Hạ, biết được bảy mươi hai phép biến cũng chỉ có mình Kỷ Ninh, cũng chỉ có Kỷ Ninh mới có thể âm thầm xâm nhập vào trong đó, nếu như là người khác, không có cách nào vào được để phát hiện ra bí mật này.

"Không thể để cho hắn trốn thoát!" Trên bầu trời, thanh niên giáp bạc phát hàn quang lập lòe trong mắt, nhìn chằm chằm Kỷ Ninh, "Hắn mà trốn thoát, ta sẽ gặp phiền toái lớn. Chắc chắn động chủ sẽ quy mọi tội trạng cho ta!"

Bốn con thần thú Bệ Ngạn mang theo uy thế vô tận, mỗi con đều không thua gì Ba Xà của Huyết Vân lầu lúc ám sát Kỷ Ninh, thế nhưng Kỷ Ninh hiện tại đã không còn là Kỷ Ninh lúc trước nữa rồi, tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ tới tầng mười sáu, thực lực của hắn đã có một bước tiến lớn.

"Cút ngay."

Chỉ thấy một bàn tay cực lớn chừng một trăm trượng đánh thẳng tới một con thần thú Bệ Ngạn, thần thú Bệ Ngạn cũng gầm thét giương móng vuốt sắc bén lên, từ trong móng vuốt thò ra một lưỡi đao hẹp dài vô cùng sắc bén.

Bành!!!

Bàn tay cực lớn phát ra kim quang đánh thần thú Bệ Ngan bay đi, ba con thần thú Bệ Ngan kia đồng thời điên cuồng vây công, tay còn lại của Kỷ Ninh cũng vung chưởng ra, trong lúc vung lên, bàn tay gặp gió hóa lớn, lại một lần nữa đánh một con thần thú Bệ Ngạn khác bay đi.

"Ba đầu sáu tay." Kỷ Ninh biến ba đầu sáu tay, chỉ thấy sáu bàn tay cực lớn đánh ra bốn phương tám hướng.

Mỗi bàn tay đều có được uy lực của pháp bảo Thuần Dương, tốt hơn nhiều so với dùng tiên kiếm, mà dùng tiên kiếm lại cần tiêu hao nguyên lực. Bàn tay "Trích Tinh Thủ" này đã sớm luyện chế như pháp bảo, giống như "Bát Cửu Huyền Công", bản thân bàn tay thì không cần tiêu hao thần lực, tuy nhiên khi thi triển thần thông Trích Tinh Thủ phát ra lưc lượng cường đại cần phải tiêu hao thần lực.

"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!". Sáu bàn tay cực lớn, mỗi cái đều lóe lên ánh sáng vàng sắc bén, tựa như mũi kiếm, hoặc là đập, hoặc là bổ, hoặc là đâm.

Bốn thần thú Bệ Ngạn điên cuồng vây cồng, lần lượt đều bị đánh bay đi.

"Tướng quân!"

"Tướng quân, tên này là Thần Ma, hơn nữa thân thể hắn cường đại, tựa như Kim Cương chi thân. Công kích của chúng ta như vậy mà hắn chỉ dùng bàn tay tiếp đỡ."

Cả đám Thanh Đồng ma vệ đều truyền âm cho gã thanh niên mặc giáp bạc.

Gã thanh niên đứng trên không trung thấy vậy, sắc mặt càng trở nên khó coi: "Khồng ngờ hắn cận chiến còn lợi hại hơn cả kiếm trận." Quả thật nếu như sử dụng tiên kiếm, Kỷ Ninh cận chiến sẽ yếu đi một chút, nhưng giờ chỉ bằng uy lực của bàn tay lại nhỉnh hơn chút ít so với Đại Thiên kiếm trận tầng thứ hai.

"Ha ha ha, vị tướng quân này, còn muốn đánh nữa sao? Các ngươi không làm gì được ta, mà ta phải đi, có thế tùy ý đi." Từ phía dưới truyền ra tiếng cười lớn của Kỷ Ninh.

"Ngưng." Thanh niên mặc giáp bạc quát.

Lập tức bốn thần thú Bệ Ngạn lui lại, bay lơ lưng hai bên gã thanh niên, nhìn về phía Kỷ Ninh. Bọn chúng đều thấy kinh hãi... Ba mươi sáu tên Thanh Đồng ma vệ liên thủ vậy mà không làm gì được người trước mặt, khó trách lúc trước từ trong giữa cổ bảo lại có thể dễ dành chém giết đi ra ngoài.

"Với thực lực của ngươi, ở trong cổ bảo có thể sử dụng đạo phù Đại Na Di để đi ra." Thanh niên mặc giáp bạc lạnh lùng nói, "Có thể ngươi chưa chạy, chính là vì tên Mộc Tử Sóc kia ha."

Kỷ Ninh cả kinh.

Bản thân hắn đã thi triên bảy mươi hai phép biến hóa thay đổi bộ dáng, khí tức. Làm sao tên tướng quân này có thể đề cập đến Mộc Tử Sóc?

"Kỷ Ninh." Gã thanh niên quan sát phía dưới, thanh âm lạnh lùng. "Ngươi cho rằng ta không đoán ra ngươi sao? Toàn bộ thế giới Đại Hạ này, có thể yên lặng không một tiếng động tiến vào vào giữa cấm địa, sợ chỉ có bảy mươi hai phép biến hóa của ngươi. Hơn nữa ta điều tra phát hiện ra trong cổ bảo, khôi lỗi tông sư Mộc Tử Sóc đã biến mất, nếu như nói ai sẽ đến cứu Mộc Tử Sóc, ta chỉ nghĩ đến Kỷ Ninh ngươi mà thôi."

"Trước đây ta còn không dám xác nhận ngươi có tu luyện Bát Cửu Huyền Công, nhưng bây giờ thì xác nhận hoàn toàn rồi."

Thanh niên mặc giáp bạc cười lạnh nói.

Thanh niên áo trắng phía dưới cười ha ha, đảo thân hình một cái, đã biến lại thành Kỷ Ninh.

"Đúng, là ta. Ta biết rõ việc tu luyện Bát Cửu Huyền Công sẽ không dấu được bao lâu. Lần trước ta bị nhốt trong dãy núi Đông Lâm của ngươi, không ngờ lần nay bị ngươi đoán ra." Kỷ Ninh nói, "Ta biết khôi lỗi Thần Ma kia rất quan trong với các ngươi, ta có thể đem khôi lỗi Thần Ma trả lại các ngươi, nhưng các ngươi phải trả tự do cho sư đệ Mộc Tử Sóc của ta."

"Tin rằng một khôi lỗi có giá trị ngang pháp bảo Thuần Dương cực phẩm, với sư đệ của ta, là trao đổi có lợi nhất cho ngươi." Kỷ Ninh nói.

"Có lợi nhất? Không, khôi lỗi kia chỉ mới luyện chế được một nửa mà thôi, còn chưa hoàn thành. Nó căn bản không có nhiều giá trị lắm." Gã thanh niên nói.

"Đối với người ngoài giá trị không lớn, nhưng đối với các ngươi lại có giá trị rất lớn, các ngươi hoàn toàn có thể tiếp tục luyện chế hoàn thành. Kỷ Ninh ngẩng đầu lên nhìn gã thanh niên mặc giáp bạc, "Ta chỉ có một yêu cầu, trả tự do cho sư đệ ta."

"Ha ha ha, tự do?"

Thanh niên mặc giáp bạc giận quá mà cười, "Ta cho Mộc Tử Sóc tự do, ai cho ta tựu do?"

Kỷ Ninh khẽ giật mình.

Ai cho hắn tự do?

"Ngươi phát hiện ra cấm địa này, bí mật trong cấm địa bị tiết lộ, nếu không giết ngươi làm sao ta có thể tránh bị phạt tội?" Sắc mặt gã thanh niên trở lên dữ tợn "Ngươi và sư đệ ngươi, tất cả đều phải chết."

Kỷ Ninh lập tức hiểu ra, thế lực thần bí này dùng thân phận "ma nô", "ma bộc", "ma vệ", "ma tướng" để phân cấp độ, hiển nhiên là quân đội có vẻ rất sâm nghiêm. Bản thân mình xông vào phát hiện bí mật cấm địa, nếu bí mật này bị tiết lộ, thế lực thần bí này sẽ trở nên bị động rồi.

"Khoan đã." Kỷ Ninh liền nói, "Ta nguyện phát ra lời thề Thiên Đạo, không tiết lộ bí mật ở dãy Đông Lâm này ra ngoài. Lại trả lại khôi lỗi Thần Ma cho ngươi, ngươi thả tự do sư đệ ta."

"Dù ngươi có lập nhiều lời thề Thiên Đạo, cấp trên vẫn sẽ trừng phạt ta như cũ. Cho nên chỉ có ngươi chết, ta mới có thể không có việc gì." Gã thanh niên phát ra thanh âm trầm thấp, "Ngươi cho rằng ngươi tu luyện Bát Cửu Huyền Công, ta sẽ không làm gì được ngươi? Hừ... cho dù là Thiên Tiên cũng có một đống chết dưới tay ta rồi, chứ đừng nói tới một tên Phản Hư như ngươi."

Vừa mới nói xong, trên bầu trời liền xuất hiện một con lục xà hơn mười dặm uốn lượn, lục xà nhỏ lại vô cùng dài, bay thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.

"Dây thừng?" Kỷ Ninh cả kinh.

Thần thông Bát Cửu Huyền Công sợ nhất chính là pháp bảo loại trói buộc, ví dụ như bị dây thừng này trói lại, sẽ không có cách nào thi triển đạo phù, cũng như tiến vào tiên phủ. Đó chính là phiền toái thật sự.

Cho nên tuyệt đối không để bị trói lại.

"Ta vẻn vẹn chỉ muốn ngươi thả sư đệ ta ra." Từng thanh tiên kiếm lơ lửng xung quanh Kỷ Ninh, phía trước người ngưng tụ ra một đám kiếm quang màu vàng sắc bén. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Giết ngươi, ta mới có thể sống tốt." Gã thanh niên rít lên.

Trên không trung, kiếm quang màu vàng va chạm với con lục xà cực lớn kia, uy năng của sợi dây thừng hóa lục xà thật lớn, mới va chạm một cái đã làm cho kiếm quang màu vàng biến thành thần long hoàn toàn tán loạn.

"Ngươi không đồng ý, ta giết ngươi!" Kỷ Ninh cũng nổi giận, bên cạnh xuất hiện một Kỷ Ninh khác mặc đạo bào màu đen.

Chỉ thấy hai Kỷ Ninh cùng sóng vai đứng đó.

Giữa không trung xuất hiện trọn vẹn ba trăm hai mươi bốn thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm, cùng một lúc bản tôn và nguyên thần thứ hai chia nhau điều khiển một trăm sáu mươi hai thanh tiên kiếm! Cần biết rằng bản tôn và nguyên thân thứ hai trí nhớ tương thông, hoàn toàn một lòng, nguyên lực của cả hai cùng dạng đều là Bắc Minh kinh, thậm chí cả hai đều cùng là Phản Hư hậu kỳ.

Chỉ thấy nguyên lực luyện thành từ Bắc Minh kinh truyền tới từng thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm, tuy do bản tôn, nguyên thần thứ hai chia ra điều khiển nhưng lại giống như là chỉ có một người điều khiển.

Cùng một lúc hơn ba trăm thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm hoàn toàn liên hợp!

Ông ông ông ~~~

Một thanh tiên kiếm màu vàng mang theo uy áp đáng sợ xuất hiện, lơ lửng phía trước bản tôn và nguyên thần thứ hai.

Đại Thiên kiếm trận tầng thứ tư!

Đây mới là chiến lực mạnh nhất của Kỷ Ninh bên luyện khí lưu, thực lực còn cường đại hơn so với khả năng cận chiến của bản tôn.

"Giết!" Kỷ Ninh mặc áo da thú, Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen đồng thời thét lên!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.