Chương trước
Chương sau
Thanh niên giáp bạc ngẩng đầu nhìn bầu trời lờ mờ, thở dài một hơi: "Những ngày tháng tốt lành, đã hết."

"Tướng quân."

Đám Thanh Đồng ma vệ đứng bên cạnh đều thấp thỏm nhìn thanh niên giáp bạc.

Gã thanh niên sau khi thở dài, quay người lại vừa bước một cái đã đến một chỗ xa xa trong cấm địa, bên ngoài trận pháp trùng trùng điệp điệp, gã đi xuyên thẳng qua những trận pháp đó. Phía bên ngoài trận pháp, những kẻ áo đen và người của Đông Lâm tông đã tụ tập từ sớm. Lúc trước rung chuyển lớn như vậy, rồi không gian đại na di chấn động, đã khiến cho rất nhiều người ở bên ngoài chú ý.

"Tướng quân." Đông Lâm tông chủ nói trước, "Đã xảy ra chuyện gì vậy? có cần Đông Lâm tông chúng ta cống hiến sức lực?"

"Xảy ra chuyện gì?" Thanh niên giáp bạc thì thầm, liền vung tay lên, lập tức một tòa núi lớn xuất hiện từ hư không, đập thẳng vào người Đông Lâm tông chủ, phốc... khiến cho toàn bộ cơ thể Đông Lâm tông chủ trở nên nhão nhoét, biến thành tro bụi.

Tất cả Tán Tiên, Địa Tiên thậm chí Nguyên Thần, Vạn Tượng và đệ tử của Đông Lâm tông đứng xung quanh đều không tin vào mắt mình.

Cũng có một số người lộ ra vẻ thống khoái: "Chết tốt lắm."

Đông Lâm tông chủ là điển hình cho loại người nhu nhược, nịnh nọt vô cùng, khiến cho một số đệ tử Đông Lâm tông cảm thấy ấm ức. Gã tướng quân lạnh nhạt phân phó: "Các đệ tử Đông Lâm tông nghe lệnh, nguyện trung thành với ta, thần phục ta, tự nguyện thành nô lệ dưới trướng ta, thì lập tức quỳ xuống."

Thanh âm gã có vẻ không cao.

Nhưng lại vang vọng một hồi trong đầu từng tên đệ tử Đông Lâm tông đang phân tán khắp nơi, bất kể là đang tuần núi, tu luyện hay bế quan... khiến tất cả đều kinh ngạc.

"Các ngươi có thời gian mười cái hô hấp để lựa chọn." Gã tướng quân lạnh nhạt nói.

"Nguyện ý, chúng ta nguyện ý." Lập tức đã có đệ tử bắt đầu nịnh nọt quỳ sát xuống.

Nhưng vẫn còn có không ít đệ tử lộ vẻ hoài nghi?

Trung thành? Thần phục?

Cái này thì đơn giản.

Thế nhưng bảo tự nguyện trở thành nô lệ? không phải quá lắm sao, bọn hắn là tu tiên giả, đã sớm có bất mãn từ trước. Gã tướng quân này trước giờ đối xử với bọn họ cũng coi như là 'hiền lành'. Nhưng bây giờ lại nói làm 'nô lệ'? Nô lệ, tương đương với việc giao mạng cho đối phương rồi, hoàn toàn phải nghe hiệu lệnh của đối phương.

"Mười, chín, tám, bảy..." Tướng quân giáp bạc chậm rãi nhắc "... sáu, năm!"

Đếm đến năm lại đột nhiên dừng lại.

Gã tướng quân nở nụ cười, vừa bước một cái liền vọt lên giữa không trung, lập tức trời đất chấn động, chỉ thấy từng hướng đông, tây, nam, bắc bắt đầu xuất hiện từng tòa núi lớn, đúng là những thứ dùng đối phó với Kỷ Ninh trước đây ' Cửu Thiên Thần Diễn Độc Hỏa Lô',

"Hơn ba vạn chín ngàn đệ tử Đông Lâm tông" Thanh âm gã tướng quân vang vọng, "Có hơn hai vạn người quỳ xuống, trong đó có hai mươi mốt Tán Tiên Địa Tiên, Nguyên Thần có ba trăm lẻ một người. Ba trăm hai mươi hai người này được miễn chết... Còn lại toàn bộ những kẻ khác đều phải chết!"

Thanh âm quanh quẩn toàn bộ dãy núi Đông Lâm.

Tiếp theo.

Hỏa diễm vô tận bắt đầu chia thành từng cỗ, rồi phóng tới toàn bộ các nơi trong dãy núi Đông Lâm.

"Tướng quân! Còn chưa hết thời gian mười cái hô hấp."

"Tướng quân."

Một ít Địa Tiên Tán Tiên vốn còn chần chờ thấy thế lập tức lo lắng, một số tên vội vã quỳ sát xuống.

"Đã chậm." Gã tướng quân ha ha cười.

Từng đạo hỏa diễm di chuyển khắp nơi, bất kể là trốn trong tĩnh thất, đang tuần sơn hay chạy trốn.. ai bị đụng phải đều bị đốt thành tro "Hừ! Cửu Thiên Thần Diễn Độc Hỏa Lô này đã là uy hiếp vô cùng lớn với cả Thiên Tiên rồi, những tên đệ tử Đông Lâm tông này làm sao có thể ngăn cản được?"

"Không, ta thần phục, ta thần phục, tướng quân! ta nguyện ý làm nô lệ a..a.aaa." Một tên thiếu niên kêu lên thê lương rồi cũng bị ngọn lửa đốt thành tro.

"Hừ! tu sĩ tạp dịch nho nhỏ.. Ngươi nghĩ ta dùng làm gì?" Gã tướng quân cười lạnh.

Nỗi tuyệt vọng bao trùm toàn bộ dãy núi Đông Lâm.

Chỉ những Nguyên Thần, Phàn Hư Địa Tiên quỳ xuống trước khi đếm tới năm còn giữ được mạng sống. Những đệ tử Đông Lâm tông khác đều chết. Dù có những tên lựa chọn tự bạo, thần hồn của bọn hắn cũng bị đại trận bố trí trong dãy núi Đông Lâm hấp thu về một chỗ sau đó vắt kiệt hầu như không còn gì, đúng là đuổi cùng giết tận.

Một lát sau, tất cả đã hoàn toàn yên tĩnh.

"Thu."

Tướng quân giáp bạc vung tay lên, trên bầu trời xuất hiện một chiếc túi cực lớn, miệng túi mở to ra, lập tức hút toàn bộ những tu sĩ Nguyên Thần, Tán Tiên Địa Tiên ở dưới kia vào bên trong.

Hắn lại đi tới cấm địa, thu lại toàn bộ những tông sư khôi lỗi, cổ bảo cùng với tất cả những vật dụng trọng yếu.

"Đi." Tướng quân ngân giáp dẫn theo một đám Thanh Đồng ma vệ tới chỗ cửa động khói đen kia, rồi từng tên nối tiếp nhau đi vào trong động.

Một lúc lâu sau.

Cửa động khói đen này cũng hoàn toàn biến mất.

Toàn bộ dãy núi Đông Lâm trở nên yên tĩnh hoàn toàn, tất cả các sinh linh động vật đều đã chết hết, đại trận cấm địa cùng với Cửu Thiên Thần Diễn Độc Hỏa Lô và các loại trận pháp khác cũng đều bị phá hư.

Đông Lâm tông từ nay đã chính thức bị xóa tên!

Trong một thế giới rộng lớn. Thành thị trung ương của thế giới này là một tòa thành vô cùng lớn, thậm chí dù có là Thiên Tiên đưa mắt nhìn cũng không thấy được điểm cuối cùng. nguồn TruyenFull.vn

"Trở lại rồi, cuối cùng cũng trở lại thế giới Đệ Ngũ."

Trên không trung tách ra một cửa động khói đen, từ đó đi ra một gã thanh niên mặc giáp bạc cùng với một đám Thanh Đồng ma vệ.

"Ông ~." Một cỗ lực lượng vô hình xẹt qua trên thân thể nhóm người bọn hắn.

"Tướng quân." Đám Thanh Đông ma vệ nhìn sang gã thanh niên.

"Các ngươi đi đến nơi trú quân, chờ mệnh lệnh." Tướng quân ngân giáp than một tiếng, "Lần này chỉ sợ ta cũng sẽ bị dời đi, các người vì ta mà chịu khổ."

"Tướng quân, việc này không thể trách ngài, chỉ có thể trách tên Kỷ Ninh kia...."

"Đúng, tên Kỷ Ninh kia biết Bát Cửu Huyền Công, không thể trách tướng quân được." Đám Thanh Đồng ma vệ lo lắng nói.

Gã thanh niên cười cười: "Được rồi, ta phải đi gặp động chủ, các ngươi tới doanh trại chờ đi."

"Vâng." Đám Thanh Đồng ma vệ đáp. Gã thanh niên thì hóa thành một đạo ánh sáng, từ trên cao lao thẳng vào trong thành lũy, có một chỗ tự động tách ra thành một lối đi, để gã tiến vào. Còn những tên Thanh Đồng ma vệ phải đáp xuống phía dưới, đi vào qua lối cửa thành. Tướng quân kia dù sao cũng là Thiên Tiên, địa vị cao hơn nhiều so với bọn hắn.

Trong sảnh một tòa đại điện.

Một nam tử mặc đạo bào đỏ rực ngồi trên vương tọa ở trên cao, nhìn xuống phía dưới, khí tức đáng sợ tràn ngập, hoàn toàn không thua gì hoàng đế Đại Hạ. Thanh niên mặc ngân giáp đi vào trong sảnh, cung kính cúi người hành lễ: "Bái kiến động chủ."

"Bố Sát Tư." Nam tử áo bào đỏ nhìn xuống dưới, nhíu mày, "Ngươi không phải ở quận Hỏa Phiến tại thế giới Đại Hạ sao, nhiệm vụ của ngươi là giám sát việc luyện chế khôi lỗi, không để xảy ra sơ sót, thế nào mà ngươi lại rời khỏi thế giới Đại Hạ, chạy về đây?"

"Cứ điểm thuộc hạ kiến tạo tại dãy núi Đông Lâm, quận Hỏa Phiến đã bị người khác lẻn vào..." Bố Sát Tư thành thật đem toàn bộ mọi chuyện nói ra, bởi vì gã cũng biết thực lực của tổ chức cường đại tới cỡ nào, dù cho gã không nói, tin rằng chỉ trong vòng một ngày, tổ chức cũng sẽ biết mọi chuyện xảy ra ở dãy núi Đông Lâm.

"Bát Cửu Huyền Công? Kỷ Ninh?" Nam tử áo bào đỏ nhíu mày. Bố Sát Tư thấp thỏm lo lắng, trán lấm tấm mồ hôi.

"Ngươi thật đã làm ta thất vọng." Nam tử áo bào đỏ lắc đầu than thở.

"Động chủ, ta..ta" Bố Sát Tư không cam lòng, việc này quả thật không thể trách gã, nếu là cứ điểm khác gặp phải thần thông Bát Cửu Huyền Công cũng sẽ phải kinh ngạc.

"Có công thì thưởng, có tội thì phạt." Động chủ lạnh lùng nói, "Bố Sát Tư, vì ngươi mà việc xâm chiếm thế giới Đại Hạ càng trở nên khó khăn hơn. Ta phạt ngươi, mang đội ngũ dưới trướng ngươi tiến về đại thế giới Bi Sơn thành lập cứ điểm, tiếp tục luyện chế khôi lỗi, hơn nữa trong vòng một trăm năm phải đánh chết ít nhất năm tên Thiên Tiên." Nội tâm Bố Sát Tư run lên. "Đại thế giới Bi Sơn?"

Khác hẳn so với thế giới Đại Hạ, thế giới Đại Hạ là một đại thế giới thống nhất, mà thế giới Bi Sơn thì vô cùng hỗn loạn, đã sớm bắt đầu từng tràng chém giết rồi. Đi thế giới Đại Hạ là hưởng phúc, đi đại thế giới Bi Sơn có thể gặp đại chiến bất kì lúc nào. Chớ nói phải giết chết năm tên Thiên Tiên. Mỗi tên Thiên Tiên hiện nay đều không ai muốn gây, ai mà biết những tên Thiên Tiên sống lâu năm có những thủ đoạn gì, nói không chừng ở thời điểm nào đó, bằng hữu, sư phó của đối phương đột nhiên đến. Cho nên giết Thiên Tiên giờ là việc rất nguy hiểm, tuy rằng gã đã giết được hơn mười tên Thiên Tiên, nhưng đó là tích lũy được trong thời gian dài dằng dặc. Trải qua trùng trùng điệp điệp tranh đấu, cuối cùng mới có được ngày tốt lành, được an bài tới thế giới Đại Hạ luyện chế khôi lỗi, không có bất kỳ nhiệm vụ chiến đấu gì.

Bây giờ những ngày tốt lành không còn nữa, thời gian cực khổ đã đến, nói không chừng gã còn có thể sẽ chết tại thế giới Bi Sơn.

Dù sao cũng đỡ, nếu như không phải Kỷ Ninh vì phải cầu gã nên mới lập nhiều lời thề Thiên Đạo sẽ không tiết lộ bí mật ra ngoài, chỉ sợ gã đã bị trừng phạt rất nặng.

"Vâng." Bố Sát Tư cung kính đáp.

"Lập tức xuất phát đi." Động chủ vung tay lên, Bố Sát Tư lập tức lui ra, rời khỏi đại điện.

Đại điện trở nên yên tĩnh.

Xôn xao.

Phía sau lưng động chủ xuất hiện một cô gái áo trắng xinh đẹp, cô gái này vô cùng yêu mị, vòng eo thon thả như ẩn như hiện dưới làn áo trắng, nàng nhẹ giọng cười nói: "Sư phó, Bố Sát Tư dù sao cũng là chiến tướng rất lợi hại dưới trướng người, hơn nữa không phải tên Kỷ Ninh kia đã lập rất nhiều lời thề Thiên Đạo sao?"

"Ngươi thì biết cái gì?" Động chủ lạnh nhạt nói, "Dù Kỷ Ninh lập nhiều lời thề Thiên Đạo không tiết lộ bí mật luyện chế khôi lỗi trong cổ bảo ra ngoài, nhưng tên Kỷ Ninh này khá thân cận với Hạ Hoàng, hoàn toàn có thể tìm cách cảnh báo cho Hạ Hoàng. Bởi vậy, việc xâm chiếm thế giới Đại Hạ sẽ càng thêm khó khăn."

"Một cái đại thế giới, mà cẩn thận như vậy." Cô gái xinh đẹp thầm nói.

"Thế giới Đại Hạ không giống các đại thế giới khác." Động chủ nói, "Hạ Hoàng chính là huyết mạch hoàng tộc thượng cổ từ thời thế giới Bàn Cổ, nội tình sâu như thế nào? Ai biết được đệ tử hoàng tộc thượng cổ sẽ có thủ đoạn gì, hơn nữa Hạ Hoàng cùng với Ứng Long đạo tổ là hảo huynh đệ, muốn xâm chiếm thế giới Đại Hạ, còn phải cảnh giác Ứng Long đạo tổ nữa, có thể không cẩn thận sao?" Cô gái xinh đẹp thất kinh: "Ứng Long đạo tổ? Sư phó, trước giờ người chưa từng nói qua."

"Nói cho ngươi biết thì có ích gì, Thiên Tiên ngươi còn chưa đạt đến." Động chủ bất đắc dĩ nói.

"Có thật Hạ Hoàng cùng với Ứng Long đạo tổ là hảo huynh đệ?" Cô gái xinh đẹp vẫn còn rất hiếu kỳ.

"Đối với các ngươi là bí mật, nhưng cường giả trong Tam giới có mấy ai mà không biết?" Động chủ lắc đầu, "Hạ Hoàng kia e sợ mọi người không biết, còn kiến tạo núi Ứng Long cao hơn hẳn so với điện Thiên Mang của hắn! Điện Thiên Mang chính là hoàng cung bảo điện, đại biểu cho chính hắn, vậy mà núi Ứng Long còn cao hơn một đầu, Ngươi nói xem, núi Ứng Long đại biểu cho ai? Tất nhiên là tồn tại mạnh hơn hẳn so với hắn, trong tam giới có mối quan hệ với núi Ứng Long kia chỉ có Ứng Long đạo tổ mà thôi!"

Cô gái xinh đẹp giật mình: "Vì sao mấy người sư phó cũng đều là Thiên Thần Chân Tiên mà lại không ra tay."

"Đừng coi thường Hạ Hoàng, dù cho Ứng Long đạo tổ không xen vào, muốn chiếm thế giới Đại Hạ cũng không phải việc dễ. Hoàng tộc thượng cổ? Hừ hừ... cái này không phải chỉ có hư danh, mặc dù chỉ là chi nhánh trong hoàng tộc thượng cổ, cũng không phải dễ chọc đâu."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.