Chương trước
Chương sau
Hơn một trăm năm tuế nguyệt, Kỷ Ninh tiến bộ mạnh mẽ, sau khi vào Nguyệt Hạ Đàm không bao lâu Kiếm lực liền đạt tới tầng thứ tư.

Mà lần này Yêu Ma Băng Cốc giết chóc thì trọn vẹn trăm năm, mỗi thời mỗi khắc đều toàn lực ứng phó... Đối với Kỷ Ninh vốn am hiểu công phạt mà nói, là rèn luyện trước đó chưa từng có. Kỳ thật coi như đám người Phỉ Du Thiên Thần sống tuế nguyệt dài dằng dặc, cũng cảm giác Yêu Ma Băng Cốc đối với trợ giúp của bọn hắn rất lớn, chớ nói chi là Kỷ Ninh.

- Hô...

Kỷ Ninh nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng hiển hiện Ngũ Bảo Kiếm Thuật, rất nhiều cảm ngộ lẻ tẻ không ngừng kết hợp, thậm chí để Minh Nguyệt kiếm thuật không ngừng hoàn thiện, đồng thời cảm ngộ đối với Ngũ Bảo Kiếm Thuật càng sâu...

...

Trên Thiên Tinh Đảo.

Một người áo bào tro đang một mình hành tẩu ở trên đảo, thì thào tự nói:

- Khi nào mới có thể ly khai cái lồng giam này. Mặc dù ta buông tha cho, ngay cả bảo vật cũng buông tha, cũng không thả chúng ta đi ra ngoài. Phải đi theo Thiên Thần khác, nếu như Thiên Thần khác đã chết, chúng ta cũng đi theo chết. Thiên Thần khác thành công đi ra ngoài, chúng ta mới có thể đi ra.

- Nhưng vô tận tuế nguyệt, chỉ có Giác Minh thành công. Ở lúc trước Giác Minh xông cửa, ai có thể khẳng định hắn sẽ thành công?

- Ai.

- Hiểu Nguyệt.

Trong mắt người áo bào tro có tưởng niệm mãnh liệt, bỗng nhiên hắn khẽ giật mình, quay đầu nhìn về phía xa, nơi xa rên mặt đá đang khoanh chân ngồi một thiếu niên áo bào trắng.

Trong nội tâm người áo bào tro lập tức nghi hoặc khó hiểu:

- Hắn là ai, Thiên Thần trên Thiên Tinh Đảo ta đều biết, coi như là Thiên Thần trong Tam Giới, ta biết cũng không ít, nhưng thiếu niên áo bào trắng này...

Tuy nghi hoặc, nhưng hắn cũng minh bạch, nơi này chính là Nguyệt Hạ Đàm Thiên Tinh Đảo, Thiên Thần có thể xuất hiện ở đây chỉ có hai loại khả năng.

Một loại là đi theo Thiên Thần lợi hại khác tới.

Một loại khác, chính là dựa vào mình giết qua.

- Hắn là mới xuất hiện, chẳng lẽ... là xông qua Yêu Ma Băng Ngục đến nơi này?

Trong nội tâm người áo bào tro khiếp sợ, hắn thấy Kỷ Ninh khoanh chân ngồi đó, nhưng không dám quấy rầy.

Một lần chờ, chính là mười hai ngày.

Kỷ Ninh rốt cục mở mắt, trăm năm ác chiến lĩnh ngộ tất cả đều dung hợp, đối với kiếm pháp lại tăng lên một đoạn, thậm chí Kỷ Ninh mơ hồ nhìn trộm đến một chút ý cảnh của Ngũ Bảo Kiếm Thuật đại thành. Chẳng qua là cảm thấy trong sương mù ngắm hoa, nhưng vẫn chênh lệch nhiều như vậy, không có cách nào chính thức lĩnh ngộ Ngũ Bảo Kiếm Thuật đại thành.

- Còn kém chút ít.

Kỷ Ninh thở dài.

- Nếu có thể càng tiến một bước, hiểu được Ngũ Bảo Kiếm Thuật trọn vẹn thì tốt. Có một môn kiếm đạo vượt qua Thiên Đạo cực hạn... Chỉ sợ ta càng có nắm chắc ly khai Nguyệt Hạ Đàm.

Ngũ Bảo Kiếm Thuật nguyên vẹn, đây chính là ngay cả Chân Thần Đạo tổ cũng trông mà thèm, đáng tiếc học một pháp môn vượt qua Thiên Đạo cực hạn này cái giá quá cao, học nó, sẽ quên đi cảm ngộ đạo khác, Đại Năng Giả nguyện ý trả giá như thế quá ít, cho dù có Đại Năng Giả nguyện ý trả giá, nhưng thiên phú của Đại Năng Giả cam tâm trả giá lại quá bình thường.

Mà thiên phú kiếm đạo của Kỷ Ninh, hoàn toàn chính xác rất cao, ánh mắt của Lã Động Tân, Bồ Đề Đạo tổ không sai chút nào.

- Thuần Nhất bái kiến đạo hữu.

Lúc này bên cạnh xuất hiện một người áo bào tro, cười nói.

- Thuần Nhất Thiên Thần?

Kỷ Ninh nở nụ cười.

- Tại hạ Bắc Minh, đã sớm nghe nói qua đại danh của Thuần Nhất Thiên Thần.

Thuần Nhất Thiên Thần, tên Lý Thuần Nhất, ở thời kì Tam Giới mới quật khởi trở thành Thiên Thần, bất quá về sau liền mất tích không có ai biết hắn đi đâu, những Thiên Thần mất tích này Kỷ Ninh đều nhớ kỹ, lần này tới Nguyệt Hạ Đàm Kỷ Ninh đã nhìn thấy qua năm Thiên Thần ở Tam Giới bị cho rằng mất tích.

Dù sao tiến vào Nguyệt Hạ Đàm, cũng không phải từng Thiên Thần đều công khai.

- Bắc Minh Thiên Thần.

Lý Thuần nói.

- Ta lúc trước ở Thiên Tinh Đảo chưa từng bái kiến ngươi, chẳng lẽ ngươi là xông qua Yêu Ma Băng Cốc mà đến?

- Vâng.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Bội phục bội phục.

Con ngươi của Lý Thuần lập tức sáng, vẻ thân cận rất nhiều.

- Xông Yêu Ma Băng Cốc này cần giết trăm năm, vô cùng nguy hiểm, đặc biệt là Yêu Ma Vương phối hợp vô số Yêu Ma vây công nguy hiểm nhất, hơi chút thư giãn là có thể chết. Cho dù thực sống qua trăm năm cũng rất khó được Yêu Ma Vương cho phép, Thiên Tinh Đảo này... Vô tận tuế nguyệt, dựa vào thực lực của mình xông đến đây tổng cộng chỉ có chín vị Thiên Thần, đây là tính cả Bắc Minh Thiên Thần ngươi.

- Tổng cộng mới chín vị?

Kỷ Ninh hỏi.

- Vậy ở trên đảo hiện tại có mấy vị?

- Trước kia có ba vị, hiện tại tính cả Bắc Minh đạo hữu ngươi là được bốn vị rồi.

Lý Thuần Nhất nói.

- Vô tận tuế nguyệt đến nay, chỉ có Giác Minh Tôn Giả đi ra Nguyệt Hạ Đàm, còn có bốn gã Thiên Thần khác thì chết.

Nói đến chữ chết, Lý Thuần do dự nói:

- Bắc Minh đạo hữu, có một chuyện ta phải trước nói cho ngươi biết, chín tên Thiên Thần đến Thiên Tinh Đảo... trong bốn vị chết đi, ba vị là bước lên mộc phù kiều tiếp tục đi tới, thực lực không đủ vẫn lạc. Thế nhưng còn có một vị Thiên Thần là chết ở Thiên Tinh Đảo.

- Chết ở trên Thiên Tinh Đảo?

Kỷ Ninh nghi hoặc.

- Lúc trước ta cùng Yêu Ma Vương nói chuyện phiếm, nghe nói ở trên Thiên Tinh Đảo, Nguyệt Hạ Đàm sẽ không đến tập kích. Làm sao sẽ chết mất một vị?

- Bị Đại Mộng Thiên Thần giết chết.

Lý Thuần Nhất trầm giọng nói.

- Đại Mộng Thiên Thần?

Đồng tử của Kỷ Ninh co rụt lại.

Đại Mộng Thiên Thần, hắn đương nhiên biết rõ vị này, ở trong rất nhiều Thiên Thần tiến vào Nguyệt Hạ Đàm, mất tích, trong đó có vị Đại Mộng Thiên Thần này, Đại Mộng Thiên Thần sở dĩ được xưng Đại Mộng, bởi vì hắn là đệ tử thân truyền của Thần Vương Vô Gian môn! Thần Vương của Vô Gian môn ở trên bồi dưỡng đệ tử là cực kỳ hà khắc hung lệ, Đại Mộng Thiên Thần cũng có dã tâm vô tận, lúc nghe nói Giác Minh Tôn Giả đã thành Phật Tổ, liền cắn răng tiến nhập Nguyệt Hạ Đàm.

- Hiện tại ở trên đảo dựa vào mình xông đến theo thứ tự là Đại Mộng Thiên Thần, Phong Hầu Thiên Thần, Tội Ác Thiên Thần.

Lý Thuần Nhất trịnh trọng nói.

- Đại Mộng Thiên Thần là thuộc về Vô Gian môn, Phong Hầu Thiên Thần, Tội Ác Thiên Thần đều thuộc về Bàn Cổ Hỗn Độn giới của chúng ta, theo lý thuyết, Vô Gian môn đã sớm sáp nhập vào Tam Giới, nên chung sống hoà bình, Đại Mộng Thiên Thần ở sau khi tiến vào Nguyệt Hạ Đàm, cũng cùng các Thiên Thần giao hảo, hắn không ngừng tôi luyện một đường lưu lạc, hao phí ngàn vạn năm tới Thiên Tinh Đảo này.

Lý Thuần Nhất nghiêm mặt nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.