Đảo mắt...
Kỷ Ninh yên tĩnh tu luyện như vậy cũng đã được tám trăm năm.
Kiếm Tháp Lâm, từng tòa Kiếm Tháp cao lớn đơn vị hàng nghìn, lặng lẽ đứng sừng sững ở đó. Lúc này có hơn mười vị Tu Hành giả phân tán ở các nơi trong Kiếm Tháp Lâm, lặng lẽ tu luyện, ai cũng không đi quấy rầy người khác.
Trong đó có một tòa nhà cỏ, bên trong nhà cỏ có một thiếu niên áo trắng đang ngồi. Ở chung quanh hắn có kiếm khí lưu động, khi thì ngưng tụ thành một đám kiếm chiêu.
Bỗng nhiên hắn mở mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
- Thức thứ bảy Luân Hồi thức trong Tâm Ấn kiếm thuật đã được luyện thành.
Kỷ Ninh có cảm giác rất là thoải mái, hắn thầm nói:
- Lúc trước sư phụ Tuyết Giám Đế Quân dựa cái Luân Hồi thức này cho nên mới đột phá trở thành Sinh Tử Đạo quân, hôm nay cuối cùng ta cũng đã học xong thức này.
Sưu Sưu sưu.
Chỉ thấy chung quanh Kỷ Ninh có từng đợt kiếm quang hiển hiện, kiếm quang khi thì giết chóc ngập trời, khi thì lại quỷ dị khó lường. Khi thì hung ác bá đạo, các loại kiếm thuật khác nhau có thể chuyển đổi hoàn mỹ, một kiếm xuất ra không có bất kỳ sơ hở nào. Nó giống như là một vòng luân hồi, địch nhân ở bên trong kiếm thuật như vậy, chỉ cần hơi chút sai lầm thì nhất định sẽ rơi vào tay giặc.
- Không ngờ Tuyết Giám Đế Quân là một người phóng đãng không bị trói buộc, tiêu sái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-hoang-ky/2380812/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.